Sau đó, Tần Thiên Lăng gọi điện cho tài xế đến rước bố mẹ anh về.
Lãng Minh trở lại chỗ làm việc. Anh nhận được một bưu kiện kì lạ.
"Cậu đặt bưu kiện gì thế?"\_Tử Hạ Vũ
"Mình đâu có đặt."
"Kì lạ, vậy bưu kiện kia là như thế nào?"
"Ở đây cũng không ghi tên người gửi."
"Lãng Minh, cậu mở ra xe nào."
Lãng Minh mở ra. Cả hai làm lập tức đứng hình. Trong hộp có một hình nộm bị con dao đâm vào. Đặc biệt, có một dòng chữ.
"LÃNG MINH PHẢI CHẾT."
Lãng Minh sợ đến mức người run lên bần bật. Răng Lãng Minh cắn chặt môi đến bật máu.
Lãng Minh thất thần ném bưu kiện đó vào thùng rác. Tử Hạ Vũ không biết làm gì, chỉ đành ngồi yên ở chỗ.
Lãng Minh lấy điện thoại nhìn chằm chằm. Liêu Nhất Vỹ không giấu sự hả hê mà bộc lộ ra mặt.
Lãng Minh nghĩ, anh đâu có làm ai mất lòng. Xưa nay, anh chẳng gây thù với ai mà làm sao bị như thế. Hết tin nhắn nặc danh thì đến bưu kiện không có tên người gửi.
Cái bưu kiện ấy làm Lãng Minh ngồi lì như thế. Đến 4h thì anh mới lấy được tâm trạng mà làm việc.
Làm việc được một tí Lãng Minh tan làm.
"Hôm nay, tôi tan làm sớm."
Trưởng phòng Lãng cứ thế rời đi. Anh đi đến một cửa tiệm điện thoại.
"Anh có thể giúp tôi tìm được số điện thoại từ tin nhắn này được không?"
"Để tôi xem."
Anh đó ngó tới ngó lui rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-minh-toi-bat-em-ve-lam-vo/3062345/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.