"Sao không có gì để ăn thế này? Rõ ràng lúc trưa có nhiều thức ăn lắm mà."_Lãng Minh
Lãng Minh đành trở lại văn phòng với cái bụng rỗng.
Nhưng rất kỳ lạ, lúc Lãng Minh trở lại, bàn anh xuất hiện một hộp cơm. Hộp cơm ấy khác với hộp cơm lúc trưa.
Mà hộp cơm lúc trưa, Lãng Minh cũng tuỳ tiện cho một đồng nghiệp nào đó rồi.
Đột nhiên, hộp cơm lại xuất hiện đúng lúc Lãng Minh đói. Đương nhiên, Lãng Minh phải ăn nó rồi.
Trong lúc đang ăn thì Tần Thiên Lăng xuất hiện.
"Tan ca chăm chỉ vào. Tôi về trước đây."
Lãng Minh trố mắt nhìn Tần Thiên Lăng với ý nghĩ.
"Hắn ta về thì về đi. Tại sao phải nói với mình?"
Tần Thiên Lăng nói xong cũng bước đi. Lãng Minh gác Tần Thiên Lăng qua một bên.
Lãng Minh tiếp tục bữa ăn của mình.
Chỉ một lát sau, Lãng Minh đã ăn xong. Nhưng ở dưới đáy hộp cơm có ghi gì đó.
"Ăn no rồi thì về đi. Tôi cho phép cậu về."
Lãng Minh vì cơn đói mà không nghĩ tới sự xuất hiện kỳ lạ của hộp cơm. Bây giờ, anh hiểu rồi.
"Tên đó cũng có nhân tính. Cho tôi về thì tôi về."
Rồi Lãng Minh mặc kệ đống giấy ở trên bàn anh. Anh chỉ xếp gọn chúng lại rồi đi ra cửa.
"Mưa rồi... Làm thế nào đây?"
Lãng Minh định chạy đến chỗ trạm xe buýt nhưng anh thấy một chiếc ô.
Chiếc ô ấy được để ở mép cửa.
"Ô của ai thế nhỉ? Dùng tạm rồi trả lại vậy?"
Lãng Minh chầm chậm đi ra trạm xe. Rồi anh cũng bắt một chiếc buýt để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-minh-toi-bat-em-ve-lam-vo/151753/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.