Kiều Ứng ngày hôm sau quả nhiên xách một túi đồ ăn lái xe đến nhà Thẩm Liễm, khi dùng chìa khóa Thẩm Liễm cho hắn mở cửa, còn có chút cảm thấy mất tự nhiên. Nhưng lập tức từ đáy lòng lại dâng lên một cỗ hạnh phúc khó nói nên lời.
Ngay cả khóe môi cũng không tự giác hơi cong lên, Kiều Ứng tiến vào phòng, mới phát giác Thẩm Liễm đã rời giường, cả người nằm nhoài trên sô pha, trong TV phát ra âm thanh huyên náo.
“Tốt hơn nhiều?” Kiều Ứng nhìn hắn một cái, đi qua sờ sờ hai bên thái dương hắn, lộ ra nụ cười yên tâm, “Hoàn hảo, không có việc gì.”
Thẩm Liễm lười biếng đáp lại, vẫn không chuyển mắt nhìn chằm chằm màn ảnh TV. Kiều Ứng theo tầm mắt hắn xem qua, chỉ thấy trên màn hình hé ra một gương mặt thanh xuân bức người không ngừng xuất hiện, không khỏi hỏi một câu: “Anh đang xem gì vậy?”
“MV bài hát mới trong album của tôi.” Thẩm Liễm di chuyển cơ thể một chút, tựa đầu gối lên đùi Kiều Ứng, thư thái thoải mái nằm, “Quay cũng không tệ lắm.”
Kiều Ứng nhìn qua, bài hát mới này của Thẩm Liễm vừa phát hành ngoài thị trường không lâu, nghe nói album bán không tồi. Diễn viên trong MV tựa hồ là người mới, ở trong bài hát của Thẩm Liễm, diễn một chuyện tình bi thương. Cuối cùng trên màn ảnh là một cô gái mặc áo cưới, đứng trong giáo đường không có chú rể, cũng không có khách mời, đau thương mỉm cười, tự mình đeo nhẫn. Mà màn ảnh vừa chuyển, một chàng trai ngã xuống vũng máu nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-minh-tinh/201563/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.