Ngày hôm sau, đoàn làm phim quay cảnh trong kho hàng, Thẩm Liễm cùng Kiều Ứng hóa trang, mỗi người đều có vị trí riêng, nhanh chóng bắt đầu nhập diễn.
“Cư nhiên… Là cậu?” Thanh âm ngập tràn vẻ không dám tin cùng phẫn nộ, người con trai trên trán còn đang chảy máu, hai tay bị trói ở sau lưng, căm tức nhìn người đang chắn trước mặt.
“Ha ha” Giọng cười ác liệt khẽ tiếng vang lên, lộ ra gương mặt thanh niên vô hại, ngồi xổm trước mặt hắn, nghiêng đầu, “Anh bị thương a? Thực xin lỗi, mấy tên này xuống tay luôn không biết phân biệt nặng nhẹ. Anh không phải vẫn muốn nghe tôi gọi anh một tiếng anh hai sao? Đây là cái giá phải trả a, ha ha ha.”
“Cậu còn có tư cách gọi tôi là anh hai? Cậu…”
“Ba” một tiếng, mặt nam nhân bị đánh lệch qua một bên, thanh âm có chút lạnh lùng vang lên: “Tôi không có tư cách? Cũng đúng, loại người luôn ở trên cao như anh đương nhiên khinh thường có loại em trai như tôi. Bất quá không quan hệ, rất nhanh anh sẽ…”
Lời thoại vừa đọc một nửa, trong kho hàng bỗng nhiên cúp điện. Kiều Ứng đứng ngốc ở đó, Tân Khả Minh ở đằng xa bắt đầu chửi ầm lên.
Bốn phía một trận nhốn nháo, trong bóng tối môi Thẩm Liễm bỗng nhiên tiến sát lại, nhanh chóng hôn lên môi Kiều Ứng. Một nụ hôn vô cùng kịch liệt, Kiều Ứng bất ngờ không kịp phòng, ngay cả hàm răng đang khép lại cũng bị cậy mở, khắp nơi trong khoang miệng đều bị đầu lưỡi nóng như lửa kia chà đạp, đến khi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-minh-tinh/201557/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.