Edit: Manh Manh.
Ngay khi Yến Giang ngã xuống đất, liền cảnh tượng trước mặt làm cho hoảng sợ.
Bởi vì ở tinh cầu này có rất nhiều người khổng lồ da đen. Họ cao lêu nghêu, rên rỉ vô nghĩa, du đãng trên vùng đất hoang rộng lớn.
Lông trên người Yến Giang tức khắc xù lên. Cậu giật mình trốn dưới bụng của Bùi Thanh Hà.
Nơi nào mà người khổng lồ đi qua, mặt đất đều hơi hơi chấn động.
Yến Giang đột nhiên cảm thấy bi thương: "Đó là thứ gì?"
"Người khổng lồ đen", chó con trả lời, "Một loại rác tinh cầu. Cảm xúc tiêu cực không thể tiêu hóa của chủ nhân tinh cầu, sẽ trở thành người khổng lồ đen du đãng khấp nơi. Nếu người khổng lồ đen thì không sao, chúng chỉ tấn công chủ nhân tinh cầu. Sợ nhất là gặp phải người khổng lồ đỏ... nó sẽ tấn công bừa bãi.
Yến Giang cảm thấy chủ nhân tinh cầu này thực đáng thương, nơi này thật nhiều người khổng lồ đen bước đi nặng nề, đất rung núi chuyển.
Chó con để mèo con ngồi trên lưng, chở cậu đến trung tâm của tinh cầu: "Nơi đó có cột mốc biên giới, dùng nó có thể rời khỏi đây."
Mèo con có chút khẩn trương: "Chúng ta rời đi nơi này, nhưng phải đi đâu?"
"Anh cũng không biết, tinh tế lữ hành* là ngẫu nhiên." Bùi Thanh Hà trả lời," Bất quá, nếu chúng là các tinh cầu xung quanh Tiểu Miêu Tinh, thì khẳng định có cách quay lại nơi này. "
*Du hành giữa các tinh cầu.
Câu nói của anh khiến Yến Giang lắng xuống.
Họ mới chỉ gặp nhau một vài lần, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-mieu-tinh/1053513/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.