Edit:~Sakuraky~¨
°o.O O.o°¨
Hôn lễ qua đi, trút xuống bộ váy cưới rườm rà phiền phức, Tiểu Nhược ngồi bên bàn trang điểm, nhìn khuôn mặt mình trong gương, đưa tay vuốt nhẹ bên má tê rát, bất giác cười khổ: vì sao trong mắt người ta mình chẳng khác nào hồ ly tinh đi quyến rũ đàn ông, rồi lại còn bị giáo huấn dạy dỗ như thế này chứ? Nàng đã làm gì đâu, hơn nữa hai người cũng đã chia tay, vì sao vẫn còn bị người ta như vậy đối xử như vậy, nhất là trong hôn lễ, bao nhiêu người đến tham dự, cố tình khiến cho nàng phải khó xử hay sao?!
Nếu đúng là như vậy,thì bọn họ đã thành công rồi! Có cô dâu nào lại như nàng không ngay khi cử hành hôn lễ lại bị bạt tai như vậy?
Vì sao, sao lại đối xử với nàng như vậy, nàng đã làm gì sai nào?
Nàng vẫn luôn rất an phận lo việc của mình, chưa từng trêu chọc ai, ông trời sao lại thiếu công bằng đối với nàng như vậy. Nàng không phải đã gả đi rồi ư, vẫn còn chưa đủ à? Nàng rút cục phải làm như thế nào mới phải đây?!
Còn đang chìm trong suy nghĩ của riêng mình, Tiểu Nhược hoàn toàn không hay biết nhân vật chính của ngày hôm nay cũng đã bước vào phòng.
Thẩm Hạo Ngôn từ lúc bước vào nhìn thấy cô dâu của hắn đang ngồi bên cạnh bàn trang điểm, bờ vai hơi run run, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng thở dài. Lại nhớ tới sự việc bất ngờ trong hôn lễ, con ngươi sắc bén thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-mieu-tan-nuong-cua-su-tu-lanh-lung/2031962/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.