Cô lấy hết dũng khí, cầm điện thoại gọi cho Jane. Bên kia, điện thoại rất nhanh có người bắt máy, làm cho cô muốn hối hận cũng không kịp. Jane nhấc điện thoại, theo thói quen dùng tiếng Anh trả lời, đợi lâu cũng không có ai đáp lại, suy nghĩ một lát Jane liền nhớ đến Tiểu Nhược mới quen không lâu, lập tức nhẹ nhàng dùng tiếng Trung nói:
“Tiều Nhược à, là cậu sao, mình rất vui khi cậu gọi đến?”. Jane cảm thấy có gì đó bất thường, cô kiên nhẫn đợi câu trả lời của người bên kia.
“Mình, mình có làm phiền cậu không?” Mắt nhìn lên đồng hồ, đã gần 12 giờ đêm rồi, cô chẳng suy nghĩ gì đã gọi điện cho người ta, không biết có làm phiền người ta không, tự động cắn cắn môi, tự trách mình.
“A, đâu có phiền gì đâu, lúc nào mình cũng hoan nghênh cậu gọi tới, càng hoan nghênh cậu đến nhà mình chơi, mình chỉ ở có một mình thôi, buồn lắm” Quả thật là vậy, Jane được gả cho một người chồng tốt, một ngày kiếm được không biết bao nhiêu là tiền, anh ấy nói là để cho cô một cuộc sống sung túc, đầy đủ, hiện tại anh ta kiếm được nhiều tiền rồi nhưng cô thì như oán phụ trong thâm cung, aiz, không sao, anh ấy có việc của anh ấy, cô cũng có hứng thú của mình, chồng cô còn rất nhiệt tình giúp đỡ cô sang Paris hoàn thành ước mơ của mình, mở một cửa hàng thiết kế.
“Mình, thật ra cũng chẳng có việc gì, chỉ muốn tìm người nói chuyện, hôm nay lại vừa hay quen biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-mieu-tan-nuong-cua-su-tu-lanh-lung/2031912/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.