Đường Lăng và Câu Nguyệt vốn muốn nói thêm gì đó thì đã thấy Phàn Thiện ra tay, cả hai cũng thức thời ngậm miệng, cùng quay lại nhìn trong ao.
Sau một trận ác liệt như xé gió qua đi, tầng tầng lá sen trên mặt nước đã bị đao bổ ra, tách thành một con đường rộng hơn ba thước. Ở đầu và cuối đường là một đoá sen lớn. Nó còn chưa kịp khép lại, mà thiếu nữa áo hồng ngồi ở bên trong cầm lấy một góc cánh hoa, vẻ mặt hoảng sợ nhìn sang.
Phàn Thiện nhíu chặt mày. Ánh mắt không dừng lại lâu trên người thiếu nữ kia, tiếp tục giơ tay ném hai lá bùa vào trong nước. Vẽ ra rồi khẽ quát một tiếng, ao nước được bao phủ bên dưới kết giới to lớn đột nhiên cuồn cuộn bên dưới lớp ánh sáng xanh.
Sau đó Phàn Thiện đẩy một chưởng về trong ao, lập tức nghe được một tiếng vang ầm ầm rồi nổ tung, bọt nước văng tung toé, lá sen cũng tung bay. Thiếu nữ ngồi trong hoa sen sợ hãi co người trong cánh hoa, nhưng một kích doạ người này tất nhiên không phải là đánh về phía nàng. Nơi cách nàng không xa sau khi nổ tung đang dần khôi phục, trên mặt nước lại nổi lên một vệt màu đỏ sậm của máu, mờ ảo mở ra.
Thật đơn giản thật mạnh mẽ! Đường Lăng ở một bên nhìn mà líu lưỡi, xoa xoa lỗ tai mới vừa bị cơn chấn động vừa rồi làm đau, tụ lại nói: "Xem ra đối phương bị đánh trọng thương rồi!"
Vẻ mặt Phàn Thiện không có bao nhiêu biến hoá, cúi mắt xuống nhìn chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-mieu-dai-cau/190586/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.