Cửa chính tẩm điện chậm rãi khép lại, từ từ che đi bóng lưng màu lam nhạt và hai nam nhân quyến rũ như rắn kia, mãi đến khi bọn họ hoàn toàn biến mất ở khe cửa. Từ đầu đến cuối Trọng Yên Tuyết chưa từng quay đầu lại nhìn một lần, quyết tuyệt giống như không thèm chú ý tới cảm nhận của người đứng bên ngoài như thế nào.
Tấn Vân chỉ có thể trở mắt ra mà nhìn cánh cửa khép lại, chìm vào trong suy nghĩ khó thoát. Lời vừa rồi của Trọng Yên Tuyết gây cho nàng rất nhiều kinh ngạc, nàng không xác định được hàm ý trong đó có phải như mình nghĩ không, nhưng lúc này đột nhiên nàng vội xoay chuyển tình hình trở lại, không chấp nhận để bản thân cẩn thận suy nghĩ đến chuyện đó.
Hai nam nhân bên trong điện kia nàng biết, là hai người đứng đầu bảng Hoa Lầu ở Ma Đô. Nàng nhớ rõ Trọng Yên Tuyết khong thích đến nơi phong hoa tuyết nguyệt đó, nhưng không ngờ sẽ đem hai người này về tẩm cung, hơn nữa xem ra là đã sớm gọi đến...
Nghĩ đến đây, trong lòng Tấn Vân liền có cảm xúc khác thường lên men. Tiểu công chúa vẫn luôn được nuôi dạy giữ mình trong sạch, phẩm hạnh đoan lương này từ lúc nào đã bắt đầu học xấu? Lại còn biết nuôi nam sủng... Rõ ràng không lâu trước đây còn tình thâm với nàng, bây giờ xoay người vứt bỏ nàng mà đi mua vui với người khác... Không không, đây không phải trọng điểm!
Vội vàng hồi thần lại, ngay lập tức hơi thở Tấn Vân trở nên gấp gáp hơn. Vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-mieu-dai-cau/1422739/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.