Phàn Thiện không biết vì sao chuyện lại phát triển thành như bây giờ, nàng cũng chưa từng đoán được phụ thân và Ma Tôn có quen biết. Bất quá nhìn tình hình lúc này thì... nói là hận cũ càng chính xác hơn.
Thật đúng là việc này chưa xong, việc khác lại đến... Chỉ mong không phải thù sâu hận lớn gì thì tốt. Phàn Thiện xoa trán, có chút đau đầu nhìn hai nam nhân đang im lặng giằng co nhau cách đó không xa.
Trong không khí mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, mơ hồ như có sấm sét tụ giữa hai người, càng lúc hơi thở áp bức càng yên lặng tản ra. Hồi lâu, mỹ nam tử diện hoa phục đã mở miệng trước.
"Đã lâu không gặp, Trọng Kiệt"
Lúc này nét mặt hắn ôn hòa, ý cười phảng phất như xuân dương, ngữ khí càng thêm mừng rỡ, như thật sự vui mừng khi gặp lại bằng hữu thân thiết: "Trước đó không có cơ hội nói với ngươi. Vừa đúng dịp, hai chúng ta từ từ hàn thuyên"
"A, đúng vậy, đã lâu không gặp. Bất quá hàn thuyên gì đó thì miễn", Ma Tôn cười lạnh một tiếng, nghe thế nào cũng cảm thấy có ý phẫn nộ trong đó, "Ta chỉ là không ngờ, người Nguyệt nhi thích lại là con gái ngươi". Che giấu kín như vậy, xem ra không phải thứ gì tốt!
Hắn siết chặt tay. Vốn cho rằng đã quên chuyện này, nhưng hôm nay gương mặt tuấn mỹ đó lại xuất hiện ngay trước mắt, càng làm ký ức mơ hồ đó một lần nữa rõ ràng hơn.
Tốt lắm, tìm kẻ khốn kiếp này lâu như vậy, hiện tại ngược lại tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-mieu-dai-cau/1422724/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.