Các vị thần, được sinh ra để đáp ứng nguyện vọng của con người, đó là một duyên số, họ là những linh hồn sinh ra trong tự nhiên giữa trời và đất. Các vị thần trên thế gian này đều là những người bảo vệ cho những điều tốt đẹp và sự bình yên, nhưng nếu như trong một khoảng thời gian dài không thể luôn duy trì trái tim lương thiện đó, thì sẽ xảy ra những thay đổi theo chiều hướng xấu. Ác niệm sẽ sinh sôi nảy nở, linh căn sẽ bị vấy nhiễm ô uế, những thứ tối tăm u ám được sinh ra và từ từ nuốt chửng lấy tiên khí, cho đến khi họ hoàn toàn biến chất và trở thành ác ma. Hiện tượng này được gọi là tha hoá.
Đoạ thần (những vị thần sa đoạ) rất dễ nảy sinh ra ác niệm tâm ma, vì vậy khi Câu Nguyệt đến gần công chúa Đông Tang đã bị linh hồn khác bám vào, khi đó mới bị ảnh hưởng, sục sôi ma tính trong người. Đến khi Phàn Thiện phát hiện điều này thì hai tấm bùa trên người công chúa Phí Tử đã hoá thành tro bụi.
Nàng ta dồn sức vùng vẫy thoát ra, trượt ra ngoài như một con cá đang bơi, trong nháy mắt chỉ thấy bóng của nàng ta ở phía trên hai người, móng vuốt đột nhiên bổ xuống, nhanh đến mức khiến người khác suýt chút né không kịp.
Phàn Thiện ôm lấy Câu Nguyệt nhanh chóng lùi về vài bước mới tránh được chưởng này của nàng ta. Chỉ nghe thấy tiếng đổ vỡ đinh tai nhức óc, mạt gỗ văng tứ tung, tấm gỗ vốn được dựng ở đó đã bị một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-mieu-dai-cau/1422708/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.