Hai ngày nay dấy lên lời đồn trong Mộc phủ có mùi hôi thối phát ra, Mộc lão gia phải thỉnh sư phụ đến nhà để làm pháp đuổi tai ương.
Nhưng nói thật thì có xảy ra một chút hiện tượng quái dị. Đầu tiên là Mộc Đại tiểu thư từ trước đến giờ khí sắc rất tốt, ngay cả phong hàn còn chưa từng nhiễm qua nhưng đột nhiên ngã bệnh, một dự biểu hiện cũng không có liền suy sụp thân thể, hai ngày ròng rã đều đóng cửa không ra ngoài, bộ dáng gầy gò khiến người nhìn vào đều thấy đau lòng. Còn có nha hoàn Lê nhi, nghe nói đêm trước té ngã một cách khó hiểu, sau khi ngã hôn mê bất tỉnh còn làm sẩy chân, hôm nay đều đi khập khiễng. Cuối cùng chính là A Phúc thúc ở hậu viện bỏ hoàng phía sau đã mất tích không thấy, giống như bống hơi khỏi nhân gian.
Nói đến hai chuyện trước, người người ở đầu đường cuối ngõ chỉ lắc đầu, thổn thức một chút. Nhưng nói đến Phúc thúc, buổi chiều khi không có việc gì làm, mọi người đều nhàn nhã thì không nhịn được bắt đầu trò chuyện.
"Còn tưởng là yên tĩnh, hiện tới mới qua mười ngày thôi mà không thấy ai rồi" Bà lão chọn đồ ăn nhíu mày nói: "Rốt cuộc là thứ gì giở trò quỷ, quan phủ điều tra nửa năm rồi cũng không có tin tức"
"Nè, đừng có trông cậy vào quan phủ, tự mình cẩn thận một chút thì hơn" Một người ngồi xổm ở ven đường bán son, vật phẩm trang sức lấy khăn ra lau mồ hôi trên mặt: "Lúc trước ta nói ông lão kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-mieu-dai-cau/1422674/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.