Thời gian không nhanh không chậm mà trôi qua, chớp mắt đã đi qua hơn nửa tháng.
Úc Linh đi làm ở cửa hàng quần áo, có Trần tỷ thường xuyên làm cùng ca với nàng, những lúc nhàn rỗi không có việc gì thích túm nàng ra một góc nói đông nói tây.
Trần tỷ là người có gia đình, nói chuyện phiếm luôn sẽ nhắc tới những việc vặt trong nhà.
Nào là con cái giấu bài thi, tìm bạn học ký tên thay phụ huynh bị mời phụ huynh tới trường.
Nào là chồng oán giận nàng nấu cơm vĩnh viễn là chỉ có ba món, còn ba ngày hai đầu làm ca tối, làm bữa cơm trong nhà luôn chỉ có hắn cùng con cái.
Những đề tài này, mỗi lần đều làm Úc Linh không biết tiếp chuyện như thế nào.
Nhưng cho dù không nói những chuyện này, kỳ thật cũng không có đề tài nào khác hay hơn.
Ví dụ như, nói xấu khách hàng thử hết cả tiệm, thử đến cuối cùng không mua lấy một bộ, quả thực lãng phí nàng giả bộ phục vụ. Lại ví dụ như, nói xấu cửa hàng quần áo càng ngày càng khó bán, mỗi tháng trích hoa hồng càng ngày càng ít, thu nhập thấp dần từ năm này qua năm khác, cũng không biết còn có thể kéo dài được bao lâu.
Theo đông chí đến, trời phương nam lại rét lạnh thêm vài phần.
Trần tỷ nhìn ngoài cửa hàng ngoại bay mưa băng xốp xốp, nhỏ giọng oán giận một câu: "Hôm nay phỏng chừng lại không có khách."
Nàng nói không sai, bên ngoài lạnh như vậy còn có mưa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-mien-hoa/2483640/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.