Chương 249
Huhu.
Mai úp mặt xuống cạnh cánh tay của Vương Đình Quân khóc lên như một đứa trẻ, cô cứ nghĩ rằng một mình cô Ở nước ngoài mang nặng đẻ đau, nuôi hai đứa con khôn lớn đã là vất vả lắm rồi, nhưng khi nhìn người mình thương chưa biết bao giờ tỉnh lại, áp lực từ công ty cô mới thấy, chuyện cô trải qua trước đây chưa là gì cả.
Một người lớn lên dưới sự đủm bọc, chở che của ba mẹ, anh trai như cô, chuyện này rất quá sức!
Từ khi Vương Đình Quân nhập viện, cô đã phải gồng gánh, giữ mình tỉnh táo để lo mọi chuyện, nhưng giờ phút này cô một mỏi lắm rồi, chỉ muốn được vùi mình trong vòng tay anh, tận hưởng sự chăm sóc, cưng chiều của anh như trước.
Những giọt nước mắt của Mai nhỏ lên cánh tay của ‘Vương Đình Quân, ngón trỏ của anh bỗng nhiên cử động một chúc, nhưng Mai không nhìn thấy điều này.
Đối với Vương Đình Quân, anh cảm thấy xung quanh mình là bóng đen, không có một khe sáng nào, làm anh không định hình được bây giờ chính mình đang ở đầu, cần đi về hướng nào?
Anh vò đầu bứt tóc, sau đó chạy loạn khắp nơi, nhưng nơi này như một ma trận bóng đen, đi đến đâu cũng như trở lại vị trí ban đầu vậy, hoàn toàn không có lối ra.
Anh đã vùng vẫy rất lâu, nhưng không có ai đến cứu anh cả, cơ thổ càng ngày càng yếu đi, anh dần dần đang bị kiệt sức…
Ngay khi cảm giác mình sẽ buông bỏ mọi thứ, anh lại nghe được tiếng khóc nức nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-vuong-tim-chong-cho-me/801998/chuong-249.html