Mai được thư ký Nam đưa đến bệnh viện, bà Hương vẫn ở đó miệt mài chăm sóc con trai, thấy Mai đến, bà hỏi:  
“Sao con đến đây? Xong việc thì về nghỉ ngơi một chút đi con?”  
Nhìn gương mặt của cô, bà cũng thương xót, mới kết hôn chưa được bao lâu, hạnh phúc vui vẻ chưa được bao lâu, đã gặp phải chuyện như vậy, ai mà rạng rỡ được chứ.  
“Con không sao đâu mẹ, hôm nay họp hội đồng quản trị, có mấy cổ đông đã rút vốn, con không biết làm như vậy có đúng không nữa, không biết chồng con tỉnh dậy có trách móc gì con không?”  
Bà Hường đi đến kéo tay Mai đến ngồi trên số pha trong phòng bệnh, bà vỗ vỗ lên tay của cô an ủi:  
“Không sao đâu, con đã rất cố gắng rồi, cũng làm rất tốt, con trai mẹ có phúc phần mới lấy được một người Vợ tốt như con, nó không yêu thương con thì thôi chứ trách gì con nữa?  
“Cảm ơn mẹ đã an ủi con”.  
Nói chuyện thêm một lúc nữa, Mai nói bà Hương ở lại, cô sẽ đi về nhà tắm rửa ăn uống rồi vào thay cho bà về nghỉ ngơi.  
Bà Hường muốn cô ở nhà nghỉ ngơi, nhưng Mai không chịu, cô cảm thấy ở trong bệnh viện dù hơi bí bách nhưng lại có chồng mình, trái tim mình hướng về  
đó.  
Tuy nhiên, muốn bình yên cũng không được, khi hai mẹ con đang đùn đẩy ai về ai ở thì điện thoại của Mai vang lên, là ba chồng gọi tới bảo hai mẹ con cùng về nhà, đề Vương Đình Quân cho hộ tá chăm một chút. Bình. thường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-vuong-tim-chong-cho-me/801954/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.