Đúng vậy, đó là tiếng khóc của cô! Cô làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra với cô vậy? Có người nào bắt nạt cô sao?
Anh không thể trương mặt đứng nhìn cô như vậy được, anh phải cố gắng lên, anh phải vực dậy chính mình, nhưng bây giờ anh rất kiệt sức, chỉ có thể cố gắng cử động một chút ….
Sau đó lại chìm vào bóng đêm!
Hôm sau Mai và Vương Đình Trường vào phòng họp, tất cả mọi người đều đã có mặt đông đủ.
Tất cả ánh mắt của mọi người đổ dồn lên Mai, hôm nay cô mặc một bộ váy đen liền thân, có kết cấu giống như chiếc áo sơ mi dài, sử dụng loại vải dày mỏng, tạo nên một sự trưởng thành nhất định cho cô gái hai mươi chín tuổi.
Gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng tạo sự thân thiện nhưng cũng toát lên khí chất của một nhà lãnh đạo thực thụ.
Không đợi mọi người thắc mắc, cô chính thức giới thiệu bản thân mình:
“Xin chào tất cả mọi người, tôi là Vũ Thanh Mai, là vợ của Vương Đình Quân. Chắc mọi người cũng đã nghe qua tình hình của chồng tôi hiện tại, sức khỏe của anh ấy còn yếu nên tôi sẽ thay mặt anh ấy tiếp quản công ty một thời gian. Mời mọi người ngồi!” Mai nói xong thì
đưa tay ra mời mọi người rất lịch sự.
Những người ngồi dưới nhìn nhau, họ đã biết chuyện Mai đến công ty làm mấy tuần nay rồi, nhưng không ngờ hôm nay cô còn tham gia với tư cách là người quản lý thay cho Vương Đình Quân.
Một vị quản lý hỏi: “Cô là vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-vuong-tim-chong-cho-me/801951/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.