*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Có chứ, ngày mai để chị chủ trì cho Mai nói chuyện rất tự tin như thể một chuyện gì đó rất bình thường.
Cô nghĩ rằng bây giờ cô đang làm thay cho chồng của cô, thì cô sẽ làm hết sức mình, ít nhất phải đảm bảo khi anh tỉnh dậy mọi chuyện vẫn còn cứu vãn được.
Chính vì thế sáng nay nghe thư ký Nam nói họp hội đồng quản trị cô đã để cho thư ký Nam và hai thư ký khác nữa thu thập thông tin của những người đó, những người nào có dấu hiệu muốn rút lui thì càng đặc biệt chú
Thư ký Nam là người được chồng cô tin tưởng thì chắc chắn cô sẽ tin tưởng tuyệt đối.
“Chị làm được không? Mấy lão già đó không phải dạng vừa đâu”Vương Đình Trường tròn mắt ngạc nhiên hỏi.
Đây gọi là điếc không sợ súng à?
Sao càng ngày càng thấy hai mẹ con nhà này gan to bằng trời thế nhỉ, ai cho họ cái can đảm như vậy?
“Vỏ quýt dày sẽ có móng tay nhọn, nước đến đầu nhảy đến đó thôi chứ giờ mình cũng đâu còn cách khác đầu.”
Vương Định Trường gật gật đầu rồi đi về phòng.
Thiên Từ và Vương Đình Trường xử lý công việc từ sáng đến tối, cũng được kha khá, làm chung với Thiên Từ
làm anh cảm thấy rất tập trung, nhìn một đứa nhỏ xử lý văn kiện chuyên nghiệp như thế anh cũng không dám lợi là một chút nào.
Thế là hôm đó cũng được về sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-vuong-tim-chong-cho-me/801949/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.