Cô ta không thèm chú ý đến Mai, đi ngang qua cô và chỉ thẳng vào Vân Hạ:
“Tôi muốn cô ta thiết kế cho tôi.”
“Cô muốn kiểu dáng như thế nào?” Vân Hạ ngửi thấy mùi kiếm chuyện ở đây, nhưng là một người chủ, cô không thể tỏ thái độ ra mặt với người này được, cô ấy vẫn rất khách sáo hỏi.
“Quyến rũ, đẳng cấp, hở hang một chút càng tốt, dù sao về mọi mặt của tôi đều tốt”
Qe!
Tự luyến không phải dạng vừa!
Mai dùng ánh mắt hỏi Vân Hạ chuyện gì đang xảy ra, thấy cô ấy nháy mắt, không sao đâu, vẫy vẫy tay ý bảo tránh mặt một chút.
Mai đành phải vào phòng thiết kế ngắm đồ tiếp, chứ với bản tính thích hóng chuyện thì cô không thể đi xa được.
“Cô muốn gì thì nói đi?” Thấy Mai đi vào phòng rồi, Vân Hạ đi thẳng vấn đề.
“Đây là thái độ tiếp đãi khách hàng của cửa hàng này sao? Tôi phải lau mắt mà nhìn đó nha.”
Một màn cà khịa đi vào lòng đất.
“Vậy quý khách có yêu cầu gì với trang phục không
a?”
“Không, chỉ cần đáp ứng đủ yêu cầu của tôi lúc nãy là được.”
“Vậy được, tôi sẽ lấy số đo ba vòng của quý khách trước”
Vân Hạ cảm thấy nói nhiều với người thích kiếm chuyện với mình không phải là cách, chi bằng cô ta muốn gì cô ngay lập tức vào việc, bịt miệng cô ta lại trước, tránh mọi chuyện càng đi quá xa hơn.
Mỹ Dung nhếch mép cười khinh thường, một con nhỏ vắt mũi chưa sạch, chưa trải sự đời vậy mà cũng
dám đấu với cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-vuong-tim-chong-cho-me/801934/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.