Chương trước
Chương sau
Nàng có cảm giác bọn họ có thể dây dưa với nhau một thời gian vô cùng dài !
" Sau này đừng vẽ ta nữa ! Ta không muốn để người ngoài nhìn thấy nhân dạng thật !"
" Hảo !"
Khóe miệng Hàn Dạ Minh hơi cong lên . Không để người ngoài nhìn thấy , vậy ý nàng là hắn không phải người ngoài !
" A Cửu , điều kiện của ta cũng rất đơn giản . Bất quá trước hết ngươi phải ngủ một giấc !"
Hắn quay lưng về phía nàng nên không thể nhìn được biểu cảm của hắn lúc này . Nhưng mà trực giác của nàng dâng lên một hồi cảnh báo nguy hiểm , theo bản năng muốn chạy . Vừa xoay người thì trước mắt bỗng nhiên tối sầm lại , cả người vô lực ngã xuống
Chớp mắt hắn đã xuất hiện bên cạnh nàng đem nàng bế lên . Trước khi hoàn toàn lâm vào bóng tối , nàng nhìn thấy trên miệng hắn nở một nụ cười giống như thực hiện được mưu kế . Trong lòng không khỏi mắng to
Lão hồ ly chết tiệt , nàng vậy mà lại bị lừa lần nữa !
Hai người biến mất khỏi phòng . Đúng lúc này Ngọc Thượng Sắc đột nhiên xông vào
" Hàn Dạ Minh, Cửu U Huyền, ta có chuyện gấp cần nói với các ngươi ! Người đi đâu rồi , không phải vừa rồi còn ở đây sao ?"
Trong phòng lúc này ngoại trừ hắn ra thì chẳng còn ai .Ngọc Thượng Sắc gãi đầu, chẳng lẽ hắn đi nhầm phòng rồi ?
Thừa Tướng Phủ , Thủy Học Hữu khiếp sợ nhìn Thủy Tư Hạ bình an không hao tổn gì quay về . Thật sự đúng như nàng nói Thủy Tư Hạ không có chết !
Người vui nhất đương nhiên là Lạc di nương , vui tới phát khóc . Nữ nhi của nàng không chết , lục tiểu thư không lừa nàng !

" Tư Hạ , Dạ Vương thật sự đồng ý thả ngươi đi ?"
Thủy Học Hữu như muốn xác nhận lại một nữa . Xưa nay ai mà không biết Dạ Vương tâm tình bất định , nhưng mà hắn thật sự lại đồng ý với Thủy Thanh La thả Thủy Tư Hạ đi . Nếu như vậy có nghĩ là Thủy Thanh La là sẽ phải chết
Nghĩ tới trong ba năm trở lại , nữ nhi này hoàn toàn không đem người phụ thân là hắn coi ra cái gì , trong lòng trở lên không tốt . Hứ ! Chết cũng tốt !
" Đúng rồi ! Hạ Nhi , lục tiểu thư đâu ? Hôm qua không phải nàng nói sẽ trở về cùng ngươi sao ?"
Lạc di nương vừa dứt lời , tiếng nói Thủy Học Hữu lại truyền đến
" Dạ Vương muốn giết nàng chẳng lẽ lại còn sống sao ? Từ giờ trở đi , bất kì ai nhắc tới nàng dù chỉ là một chữ liền lập tức đuổi ra khỏi phủ !"
Diệp Băng Băng bên này cũng vừa nhận được tin tức , trong lòng kinh ngạc không kém gì Thủy Học Hữu . Hắn thật sự thả Thủy Tư Hạ . Trước giờ hắn rất chưa từng đồng ý với yêu cầu của một nữ nhân , nhưng hôm nay hắn vậy mà lại vì Thủy Thanh La đồng ý thả Thủy Tư Hạ đi
Tròng lòng Diệp Băng Băng bỗng nhiên cảm nhận được nguy cơ chưa từng có . Nàng sợ..sợ hắn sẽ bị cướp mất !
Có thể chắc chắn hắn sẽ không giết Thủy Thanh La . Bởi vì dựa vào tính cách của hắn đã sớm kết liễu nàng ta rồi , chứ không phải vòng vo như thế này !
Không đươc ! Nàng chờ đợi hắn bao nhiêu năm , cố gắng bao nhiêu năm chỉ mong có thể đổi lại một ánh nhìn , sao có thể để một nữ nhân phá hỏng
Trong mắt Diệp Băng Băng bỗng lóe lên một tia sáng . Nàng không ngăn cản được vậy thì nếu như tất cả các binh sĩ dưới trướng Dạ Vương đều phản đối chuyện hắn và Thủy Thanh La ở bên nhau thì sao ?
Trong mắt chúng binh sĩ , hắn chính là thần , nữ nhân ở bên cạnh hắn phải xuất chúng . Thủy Thanh La có tiếng xấu trải dài mà trở thành Dạ Vương phi , tất sẽ khiến bọn họ không phục !
" Chuẩn bị xe ngựa tới quân doanh !"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.