Chương trước
Chương sau
Diệp Băng Băng đối với mọi người cười nhẹ ,cất giọng nói
" Chiến sự vừa kết thúc , ta khó khăn lắm mới có sơ hội trở về kinh thành một lần . Các vị không phiền khi ta tới tham gia chứ ?"
" Đương nhiên là không !"
" Diệp tướng quân của thể tới chính là may mắn , sao bọn ta có thể thấy phiền !"
" Đúng đó ! Diệp tướng quân hay ngươi tới chỗ ta ngồi đi !"
" Không được ! Diệp tướng quân ngươi tới chỗ ta ngồi thì tốt hơn !"
"..."
"..."
Toàn trường bỗng trở lên hỗn loạn . Ai cũng muốn Diệp Băng Băng ngồi chỗ mình . Ánh mắt tất cả mọi người đều mong chờ nhìn Diệp Băng Băng . Chỉ thấy Diệp Băng Băng thi lễ một cái , sau đó hướng tới chỗ nàng
" Thủy lục tiểu thư , ta có thể ngồi cũng ngươi chứ ?!"
Những người khác không hẹn mà gặp nhìn đến chỗ nàng ngày sau khi Diệp Băng Băng dứt lời . Cửu U Huyền vốn đang nhắm mắt dưỡng thần , bị nhìn như vậy dù muốn hay không cũng buộc phải mở mắt !
Thủy Thanh La trước đây chưa từng gặp mặt Diệp Băng Băng , càng đừng nói là dị khách từ bên ngoài tới như nàng . Diệp Băng Băng này là đang ấp ủ âm mưu gì sao ?!
" Đương nhiên là không ! Ta không thể cho ngươi ngồi cùng . Chỗ này chỉ đủ cho hai người ngồi . Nếu ta để cho ngươi ngồi vậy thì Tiểu Bát nhà ta phải ngồi đâu ? Ta không thể nào vì một người ngoài mà lại đi đuổi muội muội của mình đi được ! Đúng chứ , Diệp tướng quân ?"
Ba chữ "Diệp tướng quân" nàng cố ý nhấn mạnh , mắt Cửu U Huyền hiện lên ý cười nhẹ . Diệp Băng Băng tiếp cận nàng tốt nhất là không có ý gì , nếu không...!

Sát khí vụt qua trong mắt Cửu U Huyền, nhanh tới mức không ai có thể lắm bắt !
" Thật là không biết tốt xấu ! Diệp tướng quân đã muốn ngồi thì ngươi phải để cho nàng ngồi !"
Người lên tiếng là Vân Thanh Di . Nàng ta chỉ trích nàng không biết tốt xấu , những người khác thấy vậy cũng a dua theo . Vân Thanh Di là nữ nhi do hoàng hậu sở sinh cùng với thái tử , là công chúa mà hoàng đế yêu thương nhất . Có cơ hội lấy lòng công chúa cao quí , sao có thể bỏ qua !
" Thủy lục tiểu thư ?! Đó không phải là phế vật Thủy Thanh La kia sao ?!"
" Hoá ra là nàng ! Hèn gì mà thấy quen như vậy !"
" Vừa rồi ta còn thắc mắc nàng là ai , thì ra là cái phế vật kia ! Vậy mà lại không biết tốt xấu như vậy !"
Khinh bỉ , chán ghét dồn hết lên người Cửu U Huyền . Thủy Tư Hạ thấy vậy , kéo tay áo của nàng , nói nhỏ
" Lục tỉ tỉ , để ta..." ra chỗ khác !
Chưa nói hết câu liền nhận được ánh mắt cảnh cáo của Cửu U Huyền . Ánh mắt kia không chỉ cảnh cáo mà còn có cả sát khí và uy hiếp , giống như là đang thách Thủy Tư Hạ dám rời khỏi chỗ Cửu U Huyền liền sát nàng !
Thủy Tư Hạ tất nhiên sẽ bị ánh mắt này của nàng dọa sợ , lập tức ngậm miệng không nói . Sao giờ mới biết lục tỉ tỉ cũng có lúc đáng sơ như vậy ?!
" Diệp tướng quân, chỗ này của ta quá nhỏ , không đủ để tiếp đón người cao quí như tướng quân đây ! Vẫn mong Diệp tướng quân tìm chỗ khác phù hợp hơn , những người khác chắc chắn sẽ rất sẵn lòng !"
" Tiện nhân , đây là hoàng cung không phải Thừa Tướng Phủ ! Ngươi dám ở đây diễu võ dương oai , hôm nay, bổn công chúa liền thay mặt phụ hoàng và Thừa Tướng dậy dỗ các ngươi ! Người tới , lôi Thủy Thanh Là và Thủy Tư Hạ xuống đánh chết "
" Lục muội muội , bình thường muội cậy phụ thân , nhưng hiện tại ở đây là hoàng cung , sao muội có thể làm càn như vậy ? Muội làm nhị tỉ thật thất vọng !"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.