Chương trước
Chương sau
"Cô...cô bé, ngươi...ngươi mau chạy...chạy đi! Nơi này...chính là địa...địa ngục!"
Có người còn sống nhìn thấy nàng, người đó cố hết sức nói nàng chạy đi. Cửu U Huyền không để ý tới người đó, nàng mặt không biểu cảm đi vào sâu hơn. Nàng cảm nhận được một thứ chẳng mấy tốt đẹp
Đi được vài bước bỗng nhiên dừng lại, nhìn thoáng qua đám người canh giữ bị đánh gục. Cơn giận trong lòng chưa tan, liền tiện tay tiễn đám người đó về với ông bà
Dùng ngự thuật hệ thổ đem toàn bộ cấu trúc mật thất xem qua một lượt, nàng phát hiện ra một nơi khác thường liền đi tới đó
Trong một căn phòng bày trí giống như một nghi lễ, một nhóm người đang đứng xung quanh một cái bàn thạch đá, bên trên bàn còn có một người đàn ông, mình đầy thương tích, không khác gì nhưng người ngoài kia
Bỗng một cơn cuồng phong nổi lên, làm cho mắt không mở được. Không ai biết có chuyện gì đang sảy ra. Một thân hình nhỏ bé lờ mờ dần dần xuất hiện
Cửu U Huyền bước tới, vừa đi vừa đem Ảo Ảnh kính tháo xuống đôi mắt trở về thành dị sắc song đồng, màu bạch kim lan từ đỉnh đầu dần dần chạy xuống ngọn tóc. Y phục trên người nàng tự động dài ra, con phượng hoàng trên tà áo giống như sống lại
Một người khoảng sáu mươi tuổi khi nhìn thấy bộ dạng này của nàng thì sợ hãi không nói lên lời, ngón tay run rẩy chỉ vào nàng
"Ngươi...ngươi...!"
Cửu U Huyền nở nụ cười xinh đẹp như thiên sứ nhưng lại làm cho người đối diện run sợ rợn người
"Tam trưởng lão, ngươi còn nhớ ta không? Còn ta thì nhớ rất rõ các ngươi đấy!"
Miệng cười, tay không biết từ khi nào xuất hiện Cửu Tinh kiếm
Tam trưởng lão bị khí thế toả ra từ người Cửu U Huyền dọa sợ
"Không thể nào năm đó ngươi không phải đã..."
"Không phải thế nào? Hử?!"
Hắn chưa nói xong liền bị nàng ngắt lời. Những người khác không biết nàng là ai, còn tưởng là kẻ xâm nhập liền tiến tới tấn công liền bị thanh kiếm trên tay nàng tiễn đi
"Cửu U Huyền không Cửu tiểu thư, cầu ngươi tha cho ta! Có câu oan có đầu nợ có chủ, ngươi hại ngươi và Thất thiếu gia là gia chủ. Ngươi...!"
Máu chảy xuống, Tam trưởng lão cũng bị nàng tiễn đi
"Thật ồn ào!"
Còn duy nhất một người, đó là người đàn ông nằm trên bàn thạch đá kia, nhưng đã tắc thở. Có lẽ không chịu được tra tấn
Trong trường hợp như vậy, chết chính là giải pháp tốt nhất!
Hiện tại nàng không cần biết âm mưu của Cửu tộc là gì, nàng chỉ muốn hủy đi nơi này biến mất!
Đi ra đến chỗ vừa rồi, nhìn những người còn sống, nàng mở miệng hỏi
"Các ngươi có muốn ra ngoài không?"
Tất cả ngẩng đầu nhìn nàng, dường như đã đoán ra gì đó
"Cầu ngươi...giết bọn ta!"
Nhưng người khác không nói gì nhưng ánh mắt đã biểu thị tất cả
Sống ra ngoài thì sao? Bọn họ người không phải mất tay thì chính là mất chân, không phải câm thì cũng là điếc, sống chắc khác nào chết!
Cửu U Huyền nhìn bọn hạ, không chút chần chừ sát toàn bộ. Sau đó tay kết ấn, nốt chu sa trên trán nàng sáng lên, điều kỳ lạ hơn là toàn bộ mật thất đều sáng lên từng đợt ánh sáng xanh lam. Dần dần vô số ánh áng xanh kia hình thành thành người
Đó chính là toàn bộ linh hồn đã từng bị Cửu tộc bắt giữ và sát hại!
Một cánh cổng hiện ra
"Hôm nay bổn quân giúp toàn bộ các ngươi giải thoát. Bước vào đó đi đầu thai đi!"
Toàn bộ linh hồn cúi người biểu thị tạ ơn, bọn họ không chút do dự đi vào!
___________________________
HAPPY NEW YEAR 2022!!!!!????
*Sang năm mới Nguyệt Y Y chúc tất cả mọi người mạnh khỏe!
Các bạn đang ngồi trên ghế nhà trường thì điểm mười trong tay!?
Người lớn thì sang năm thành công phát đạt!??
Mong cho dịch bệnh qua đi! Đánh bay COVID ??
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.