Chương trước
Chương sau
Luyện đan sư cũng giống như đan dược chia làm các cấp bậc, chia như thế nào đều dựa vào ngọn lửa luyện đan sư đó nắm giữ. Cấp bậc hoả diễm gồm
Lam
Xanh ngọc
Đỏ
Tím
Cam
Vàng
Bạch Kim
Cấp bậc lửa mạnh nhất có hai màu là đen và đỏ, được gọi là Hắc Xích diễm
Hoả diễm đạt đến Bạch Kim liền có thể mở ra linh tính
Ở Phong Thiên đại lục cấp bậc hoả diễm cao nhất mà luyện đan sư đạt được là tím
Trí Đan đại sư là một trong những luyện đan sư hàng đầu ở Phong Thiên đại lục, cấp bậc hoả diễm là đỏ, trình độ luyện đan đạt đến cấp ba
Khả Du Lan nhìn mấy viên bổ thể đan trong tay, không nhịn được kích động
Bổ thể đan là đan dược trị mấy bệnh vặt hay lâu năm như đau đầu, phong hàn,...
Mấy viên đan dược của Tiêu Lộ Khiết có thể nói là đánh trúng tâm lý hiện tại của Khả Du Lan. Mấy ngày nay, bệnh đau đầu của bà lại đột nhiên phát tác
" Đứa nhỏ ngươi vẫn rất tâm lý. Ngươi tặng cho ai gia thứ quý giá như vậy, nói đi muốn thứ gì?"
Khả Du Lan hiền từ cười, cất mấy viên đan dược kia đi. Tiêu Lộ Khiết khiêm tốn cười nhẹ, lắc đầu
" Lộ Khiết không cần thứ gì. Có thể phân ưu cùng thái hậu chính là vinh hạnh của Lộ Khiết, chỉ cần thái hậu vui là được!"
Khả Du Lan:" Sao như vậy được! Nói đi, muốn cái gì, ai gia cho ngươi!"
Tiêu Lộ Khiết vẫn lắc đầu, nhưng trong lòng đã bắt đầu hiện lên một hồi tính toán
" Hồi bẩm thái hậu, món lễ vật này của Lộ Khiết chưa là gì so với lễ vật mà tam muội chuẩn bị cho thái hậu. Có phải vậy không, tam muội?"
Nàng ta quay ngươi hướng tới Ninh Lạc mỉm cười. Ngay lập tức, mọi ánh mắt đổ dồn về phía Ninh Lạc, Khả Du Lan cũng nhìn qua. Bà cũng muốn biết có thứ gì quý hơn đan dược
A, mùi vị của âm mưu! Tiêu Lộ Khiết này thật sự rất biết cách kéo người khác xuống nước
Ánh mắt của mọi người có chút tò mò không biết Ninh Lạc có thể lấy ra thứ gì
Ninh Lạc hơi nhíu mày. Bị nhiều con mắt săm soi như này thật là khó chịu
Lãnh Kỳ nhìn thấy thiếu chủ nhà mình bị Tiêu Lộ Khiết " kéo léo " đưa lên cao lên, tức giận định tiến lên nhưng bị Lãnh Ngưng ở bên cạnh ngăn lại
Cũng may, mấy ngày trước Cửu U Huyền đoán được Lễ mừng thọ này sẽ không hề diễn ra êm đẹp, nên có đưa cho Ninh Lạc một thứ. Xem ra là thật sự cần
Ninh Lạc chầm chậm tiến lên, cười nhẹ
" Thần nữ cũng có gì quý giá tặng thái hậu. Bất quá mấy ngày trước vị bằng hữu quá cố kia của Cửu công tử có nhờ hắn chuyển cho thần nữ một thứ, nay xin tặng cho thái hậu "
Từ trong tay áo lấy ra một chiếc hộp gỗ cũ kĩ bằng bàn tay, đưa cho ma ma bên cạnh Khả Du Lan
Nhận lấy chiếc hộp gỗ, Khả Du Lan nhìn chiếc hộp cũ kĩ hơi nhíu mày, tò mò xem xét chiếc hộp. Mở nắp ra, bên trong là một khối bạch ngọc
Từng tiếng cười nhạo bắt đầu vang lên. Cái gì đây, một khối ngọc, thứ này ra chợ có đầy. Xác thực, khối ngọc này nhìn vào so với những khối ngọc khác đều giống nhau
Ẩn sâu trong đôi mắt Tiêu Lộ Khiết chính là sự vui mừng. Quả nhiên, Tiêu Lạc Nhi chẳng lấy ra được thứ gì quý giá. Khối ngọc bình thường này sao có thể so với bổ thể đan
" Trường Ngọc Thiên Nguyên thạch?! Ngươi cũng thực hào phóng!"
Hàn Dạ Minh nhìn khối bạch ngọc, có chút kinh ngạc. Xác thực rất hào phóng, ngay cả thứ quý giá như thế này cũng có thể tuỳ tiện đem ra "tặng"
"Bất quá chỉ là một tảng đá mà thôi, thứ này đối với bổn quân vô dụng. Mà quá nhiều thứ không đủ chỗ chứa, đúng lúc có chỗ cần dùng nên lấy ra!"
Tốt nhất đừng để người khác nghe thấy lời này của nàng, nếu không sẽ độn thổ mà chết
Trường Ngọc Thiên Nguyên thạch quý giá trong mắt bao người nay trong mắt Cửu Đế lại chẳng khác nào một tảng đá thường bên đường
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.