Trong phòng họp ở cục cảnh sát, không khí hơi căng thẳng vì chưa thể tìn ra được manh mối nào của vụ án thám sát tám mạng người. Quân Dao từ bên ngoài đẩy cửa vào, mọi ngươi nhìn thấy cô có chút mong chờ xem cô có thể nhìn ra được manh mối gì không.
"Đừng có nhìn tôi như vậy. Tôi không nhìn ra được cô gái đó đang nói dối. Phản ứng không giống như là giả!"
"Nói như vậy là Vịnh Kha Nguyệt vô tội sao?"
"Vô tội hay không thì chưa chắc, ai mà biết đằng sau cái dáng vẻ kia là con người như thế nào!"
"Không phải cô mới nói Vịnh Kha Nguyệt không giống giả bộ sao?"
"Cả một thành phố lớn như vậy cũng chỉ có một mình Vịnh Kha Nguyệt bị khả nghi, nếu cô ta thật sự vô tội, tôi tất nhiên sẽ trả lại sự trong sạch!"
Quân Dao mặt lạnh nói. Cô tham gia phá án, thẩm vấn từ năm hai mươi tuổi, phá không biết bao nhiêu vụ án, đến nay cũng đã có hơn mười sáu năm kinh nghiệm, loại tội phạm nào mà chưa từng gặp qua chứ?
Vịnh Kha Nguyệt nhìn qua đúng là có vẻ khống có lá gan giết người nhưng trong nước lẫn ngoài nước có không ít vụ án như này, đặc biết là trẻ vị thành niên giết người. Bề ngoài chưa nói nên được điều gì. Chờ chứng cứ cuối cùng mới có thể thật sự Vịnh Kha Nguyệt vô tội hay không.
"Điều tra toàn bộ những thành phố phía Đông, đặc biệt là những gia đình có truyền thống làm giáo viên. Đúng rồi, tám người bị giết, bọn họ là ai?"
"Tám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-phi-cua-minh-de/1850871/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.