"Thật đáng thương a!"
Giọng nói mị hoặc, ngâm dài vang lên phía sau Phượng Vũ Đình. Phượng Vũ Đình kinh hãi quay lại. Một nữ nhân mặc hồng y cắt xẻ táo bạo, trông vô cùng quyến rũ đang ngồi trên cây, tay chống cằm nhìn nàng.
Đôi mắt hồ ly nhìn Phượng Vũ Đình, hơi thở quyến rũ nhanh chóng bao trọn lấy Phượng Vũ Đình, đôi môi đỏ hơi mở, y phục đỏ rực tôn lên thân hình cùng làn da trắng của nữ nhân hồng y, trên mỗi chân và tay đều đeo một chiếc vòng lục lạc. Dung mạo câu nhân, quả xứng với câu hồng nhan họa thủy.
Phượng Vũ Đình tưởng Cửu U Huyền đã là đẹp nhất rồi, không ngờ trên đời này còn có người đẹp không kém.
Cửu U Huyền mang lại cảm giác như đóa liên hoa cao quí trên đỉnh núi tuyết, trong trẻo lạnh lùng, đôi khi mang lại cảm giác rất áp lực.
Còn nữ nhân này mang một vẻ đẹp quyến rũ khó ai sánh kịp. Phóng khoáng, nóng bỏng, ma mị, như một hồ ly thực thụ.
Hai người này đứng cạnh quả thực là một trời một vực. Một người lạnh như băng, một người nóng như lửa!
Phượng Vũ Đình nhìn nữ nhân hồng y bất giác nuốt nước miếng. Cho dù là đứng trước dung mạo tuyệt sắc như Cửu U Huyền, nàng cũng không đến nỗi như thế này.
Nữ nhân kia cười một tiếng, tiếng cười dễ nghe như lục lạc đeo trên người nàng, manh theo cảm giác mê hoặc rung rinh, trong lòng như có lông vũ vuốt ve qua, khiến tâm can ngứa ngáy.
"Tiểu muội muội, ngươi đừng có buồn như vậy!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-phi-cua-minh-de/1850850/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.