Ngay sáng hôm sau, Phượng Vũ Đình cùng với ba vị trưởng lão của Bắc Cửu Điện liền xuất phát tới Kim Giao Sơn ở Nạp Lan Quốc. Dưới chân núi Kim Giao Sơn đã chặt nghẹt người, đều là những ngươi có máu mặt. Không phải là công tử tiểu thư thế gia, người hoàng thất, người của những thế lực lớn thì cũng là những cường giả tuyệt thế, ai cũng đều có có chung mục đích chính là Thần Thú sắp chào đời kia. Thỉnh thoảng có mất đợi thú triều xuất hiện nên bọn họ chỉ đành lùi về những thị trấn quanh đó tạm lánh.
Lúc Phượng Vũ Đình cùng người Bắc Cửu Điện tới thì khách điếm đã gần như nghẹt người. Cũng may nhờ danh tiếng của Bắc Cửu Điện mà cuối cùng cũng kiếm được chỗ tốt.
Cứ tưởng chỉ mất vài ngày hoặc nhiều nhất là nửa tháng Thần Thú sẽ ra đời, dù sao thì linh lực dao động ngày càng mạnh, nhưng mà không nghĩ tới mãi đến tận tám tháng sau, trên trời mới xuất hiện dị tượng, điềm báo Thần Thú sắp ra đời.
Phượng Vũ Đình cứ nghĩ bản thân không ở Bắc Cửu Điện tám tháng Bắc Chi Hạc ít nhất sẽ truyền âm đến hỏi thăm nhưng mà chờ đợi mòn mỏi ròng rã bao nhiêu ngày cũng không thấy gì. Điều này không khỏi khiến cho Phượng Vũ Đình cảm thấy hơi thất vọng.
Nhưng mà rất nhanh Phượng Vũ Đình lại lấy lại tinh thần, bản thân nàng luôn nghĩ chỉ cần mang được Thần Thú về Bắc Chi Hạc sẽ cảm thấy vui, sẽ nhìn nàng nhiều hơn.
Mà Phượng Vũ Đình không biết Bắc Chi Hạc hoàn toàn không quản nàng có ở trong Bắc Cửu Điện hay không, bởi hắn chưa từng hỏi tới nàng.
Phượng Vũ Đình tám tháng luôn mong chờ Bắc Chi Hạc đến tìm, còn bên phía Cửu U Huyền, Hàn Dạ Minh, Bạch Thần Phong, Bạch Dạ Vũ, Hàn Dạ Hiên lại bận tối mắt. Không phải là xử lý một đống việc của Quang Giới thì cũng là tới Tàng Thư Các tìm tư liệu.
Thảm nhất chắc là Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh, ngày nào cũng phải đối mặt với cả tá công vụ, bận đến lỗi mà thời gian gặp mặt chỉ có vài tiếng.
Sau khi Hàn Dạ Minh luân hồi quay về, Hàn Dạ Hiên không nói lời nào liền vứt chức vị gia chủ cho hắn, chỉ thiếu một cái lễ nữa là hoàn thành. Hiện tại hắn chính là Hàn gia chủ.
Còn Cửu U Huyền thì không phải nói, vì để Bạch Thần Phong có nhiều thời gian tìm ra thứ có thể chuyển hắc khí sang nên nàng đã chủ động tiếp quản công việc triều chính, mà Bạch Thần Phong mấy tháng này gần như không đi đến đâu, ăn, ngủ, nghỉ, tắm rửa đều trong Tàng Thư Các. Chính vì vậy mà nàng suốt ngày phải nghe đám lão thần lải nhải, điếc cả tai.
Vị trí chủ Quang Giới đã bỏ trống trăm vạn năm nay, cho nên công việc gấp cả trăm lần những thế giới khác.
Đối với người lười như Cửu U Huyền, mỗi lần nhìn đống công vụ cần giải quyết nàng chỉ muốn chạy tới tìm Bạch Thần Phong nói muốn nghỉ hưu mà thôi.
Cửu U Huyền ngồi xử lý công vụ, năm thần thú bên cạnh nàng cũng không rảnh. Mà đâu phải năm, có bốn thôi, Linh trốn mất rồi.
Suốt ngày đối mặt với cái đống giấy khiến nàng cảm thấy tiền đình. Người khác mơ ước vị trí này, muốn thì nàng nhường đó. Đến khuya rồi vẫn còn chưa xong.
"Trước đây cũng phải xử lý nhiều như vậy sao?"
"Không có! Quang Giới không ai quản bao nhiêu năm mới nhiều như này thôi. Chủ nhân, người chịu khó xử lý thêm vài ngày nữa cho xong!"
"Có chắc là vài ngày nữa sẽ xong không? Chúng ta đã phải ngồi đây hơn tám tháng rồi!"
Nàng muốn bỏ cuộc!
Đột nhiên vai có cảm giác thật thoại mái, Cửu U Huyền lập tức gục xuống bàn, mắt nhắm lại, rất hưởng thụ nói.
"Gần cổ một chút! Đúng, chính là chỗ đó! Mạnh thêm một chút!"
"Đế Quân, lực đạo như này được rồi chứ?"
Giọng nói trầm thấp truyền đến, không cần mở mắt nàng cũng biết đó là ai.
"A Cửu, bên phía Minh Điện truyền tin tới, ở Tinh Phong Đại Lục có Thần Thú xuất thế, bận nhiều ngày như vậy, có muốn tới đó chơi chút cho khuây khỏa không?"
"Thần Thú xuất thế sao? Ở đâu?"
"Kim Giao Sơn Nạp Lan Quốc!"