Từ sau khi gặp mặt Trác Luân, tin tức Cửu U Huyền đã quay trở lại lan ra khắp Thập Tứ Giới. Dù sao thì trước khi luân hồi, hai huynh muội Cửu U Huyền đã gây ra vài chuyện, mặc dù không phải nhiều nhưng mỗi chuyện đều không phải nhỏ. Ví dụ như khiến cho cả một thế giới đổi chủ.
Người khác nhận được tin tức, người ở Quang Giới tất nhiên cũng nhận được. Sau khi Cửu U Huyền đi không lâu, Bạch Thần Phong đã phá phong ấn Quang Giới, hiện giờ chỉ cần chờ Cửu U Huyền trở về với đúng cương vị Đế Quân nữa.
Thời Không Giới, Hoàng Cung.
Trong Hoàng Cung có một nơi đặc biệt, được trang hoàng vô cùng xa hoa và rộng lớn, không khác gì với Tiên Cung của Đế Hậu. Chỉ là xa hoa là vậy nhưng lại vô cùng vắng vẻ, bình thường cũng chỉ có vài người tới dọn dẹp. Nơi này được gọi là Huyền Cung.
Huyền Cung này cảnh sắc rất đẹp nhưng đáng tiếc vẫn luôn bỏ trốn. Tiên Hi Công Chúa từng muốn vào ở vài ngày kết quả lại bị Đế Quân quở trách. Ngay cả Đế Hậu sau khi biết được ý định này cũng lên tiếng trách nhẹ.
Có thể thấy cho dù Huyền Cung có bỏ trống thì cũng không có chuyện để cho người khác ở, bao gồm cả nữ nhi duy nhất của Đế Hậu.
Huyền Cung vốn để trống từ trước tới nay, thật không ngờ hôm nay nơi lại có người dám ở.
Cửu U Huyền từ trong hồ tắm bước lên, mái tóc bạch kim ướt đẫm ôm sát cơ thể, ngón tay khẽ động một cái, y phục liền tự động mặc, tóc cũng khô và được buộc lên gọn gàng. không khác nào lúc bình thường.
"Ra đây!"
Giọng nói thanh lãnh vang lên, Cửu Tiên Hi từ trên xà ngang ngã xuống, trầm một tiếng, tiếng kêu vang khắp phòng.
Một thân y phục, đầu tóc xinh đẹp trở lên chật vật, Cửu Tiên Hi vẻ mặt đáng thương nhìn Cửu U Huyền.
"Tiểu dì, chúng ta mới gặp lại thôi mà, có cần phải vậy không?"
"Sở thích nhìn trộm người khác tắm này, cha mẹ ngươi có biết hay không?"
Gương mặt Cửu Tiên Hi trở lên đỏ ửng. Nàng vừa trở lại Hoàng Cung thì nghe tin tiểu dì đã trở về liền chạy tới đây. Ai mà biết được đúng lúc tiểu dì đang tắm chứ. Nơi như vậy cũng oan uổng nàng quá. Hơn nữa nàng còn chưa kịp nhìn đã bị tiểu dì đánh ngã từ trên xuống.
"Tiểu dì, ta chính là vừa nghe ngươi đã về liền chạy tới Huyền Cung gặp ngươi, nói như vậy oan uổng ta!"
Cửu Tiên Hi về mặt ủy khuất nhìn nàng, người khác nhìn vào không biết chuyện gì còn tưởng Cửu U Huyền ức hiếp nàng.
"Là nhớ ta hay là có chuyện nhờ ta?"
"Hì hì, tiểu dì, ta đúng là có chuyện. Dù sao ngươi cũng không hay ở đây, nơi này cảnh sắc lại đẹp như vậy không ai ở thì thật là phí. Hay là nhường cho ta đi, được không? Ngươi yên tâm đi, nếu ngươi cũng thích nơi này, ta vẫn sẽ để lại một viện cho ngươi!"
Cửu Tiên Hi sợ nàng không đồng ý liền nói thêm. Nàng biết phụ thân rất thương tiểu dì này, cũng biết Huyền Cung này đặc biệt để lại cho tiểu dì. Mọi ngóc ngách trong Huyền Ung đều được bày trí theo sở thích của tiểu dì, nàng muốn xin vào ở vào ngày còn bị phụ thân mắng không thương tiếc. Ngay cả mẫu thân thương nàng nhất cũng lần đầu tiên mắng nàng. Có thể thấy tầm quan trọng của tiểu dì. Hiện tại muốn dọn vào Huyền Cung chỉ còn cách tới thuyết phục được tiểu dì.
Cửu U Huyền nghe vậy, không nhìn Cửu Tiên Hi, chỉ thấy nàng chầm chầm ngồi xuống bàn, vươn tay muốn rót nước, còn chưa kịp chạm tay vào ấm trà liền bị một bàn tay khác nhanh hơn cầm lấy.
"Để Hi Nhi rót trà giúp ngươi!"
Cửu Tiên Hi nhanh nhẹn rót nước rồi chạy ra phía sau bóp vai cho nàng, ý tứ lấy lòng rất rõ ràng. Cửu U Huyền nắm lấy tay Cửu Tiên Hi đang bóp vai, trong giọng nói vang lên vài phần nhắc nhở.
"Bản thân là một Công Chúa, lại là nữ nhi của một Thiên Đạo, bây giờ lại bầy ra vẻ lấy lòng người khác, qua là mất hết cốt cách. Lần sau đừng làm như vậy! Năm nay cũng đã sống gần chín mươi rồi nhưng tính tình thì không khác gì hài tử đang lớn, ta đoán ngươi đã gây ra không ít họa khiến cho phụ thân ngươi phải đau đầu không ít!"