"Ngự Linh Lăng, nếu ngươi kiên nhẫn không có , chi bằng để ta nói với chủ nhân đổi người khác !"
Cửu U Huyền, à không , phải gọi là Ngự Linh Lăng mới đúng . Ngự Linh Lăng nhẫn tâm đem khuôn mặt của mình xé nát , ném xuống bàn , dung mạo thật của nàng ta hiện ra . Chiếc mặt nạ da người tinh xảo đã bị rách , không cần nói cũng biết tâm trạng lúc này của nàng ta hiển nhiên không được tốt.
"Mị , Hàn Dạ Minh thật sự yêu nàng ta sao , các ngươi không lừa ta đó chứ ?"
"Tình cảm phàm trần thật khiến người ta mệt mỏi mà ! Ta đã nói với ngươi rồi , kiên nhẫn chút đi !"
Mị vẻ mặt ghét bỏ nói . Nữ nhân Ngự Linh Lăng đẹp thì có đẹp , nhưng đầu óc đúng là ngu ngốc . Chỉ một câu mà hỏi đi hỏi lại không biết bao nhiêu lần . Còn cả cái tính tình không coi ai ra gì đó nữa , tu vi thì thấp kém , luôn tự cho mình là giỏi nhất . Nếu không phải giá trị lợi dụng còn , nàng đã đem nàng ta ném cho Ma Thú ăn rồi . Thật là phiền quá đi !
" Ta nói này Ngự Linh Lăng , ngươi chẳng qua cũng chỉ là một cái bình hoa mà thôi . Đối với phàm nhân thì ngươi có bản lĩnh thật đấy , nhưng đứng trước mặt mấy đại nhân vật trong Thập Tứ Giới thì không là gì . Vậy mà lúc nào cũng nghĩ bản thân không thua kém gì Cửu U Huyền, thậm chí còn hơn Cửu U Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-phi-cua-minh-de/1850781/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.