Sáng hôm sau , ngay sau khi thời gian thượng triều vừa mới qua đi , Tuyệt Tình Thủy lập tức chạy tới Huyền Hầu Phủ . Trước khi đi còn không quên chạy tới Thái Y Viện lấy vài cây Thiên Sơn Tuyết Liên mang đi . Nói là lấy vài cây nhưng thực ra là có bao nhiêu lấy hết.
Mấy lão thái y nhìn hòm thuốc trống rỗng , cũng không dám tức giận chỉ có thể đem nước mắt nuốt ngược vào trong.
Bệ Hạ , ngươi có lấy cũng nên chỉ lấy một cây thôi chứ . Lấy hết nhỡ lúc cần đến kiếm đâu ra ?
Đó là Thiên Sơn Tuyết Liên chứ có phải hoa sen đâu !
Đối với tiếng khóc ai oán trong lòng của mấy thái y , Tuyệt Tình Thủy hiển nhiên không biết , dù có biết nàng cũng không quan tâm !
Cứ nghĩ như mọi lần sẽ đi thẳng vào trong mà không ai ngăn cản , nhưng thật không ngờ lần này đã khác.
Ngay khi Tuyệt Tình Thủy vừa đặt chân vào Hầu Phủ , hai tên ám vệ không biết từ đâu chui ra chặn đường nàng.
"Có chuyện gì sao ?"
Ám vệ ở Hầu Phủ bình thường không thấy mặt ai , bọn họ luôn ẩn nấp để bảo vệ chủ tử , công việc canh gác sẽ do thị vệ đảm nhận , hôm nay xuất hiện chắc không phải có chuyện gì đó rồi chứ ?
"Bệ Hạ mời quay về ! Chủ tử hiện không muốn gặp khách !"
Hai ám vệ kia làm ra tư thế thỉnh , tay hướng ra ngoài cửa.
Sắc mặt Tuyệt Tình Thủy lập tức trầm xuống . Bị từ chối gặp mặt , đây là lần đầu tiên . Trước đây cho dù có chuyện gì , chỉ cần nàng tới cho dù là có xông thẳng tới phòng ngủ của Huyền Dạ cũng không có kẻ nào dám ngăn cản . Vậy mà hôm nay bọn họ lại dám đuổi nàng về !
"Trẫm đương nhiên biết hắn không tiện gặp khách . Nhưng mà Trẫm đi hay ở không phải là chuyện hai người các ngươi có thể làm chủ . Cút hoặc tử hình , chọn đi !"
Tuyệt Tình Thủy chắp tay đằng sau , ánh mắt sắc lạnh nhìn hai người kia . Hai ám vệ kia mặc dù đã từng gặp qua nàng nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy bộ dáng này của nàng , nhất thời không biết làm sao.
Hoàng Đế luôn là tiểu cô nương hoạt bát , sao hôm nay lại trở lên đáng sợ như vậy ?
"Bệ Hạ xin bớt giận !"
Quan gia lúc này mới chạy tới , vẻ mặt không giấu nổi sự hốt hoảng , vội vàng hành lễ.
"Miễn lễ ! Quan gia , ngươi có nên cho Trẫm một lời giải thích không ?"
"Bệ Hạ hiểu lầm rồi , Hầu Gia tuyệt đối không có ý này , nhất định là có kẻ cố ý ! Hai người các người còn không mau nói , đây là chuyện gì ?"
Có câu "Gần vua như gần hổ" , dù Hầu Phủ chịu sự ân sủng to lớn của Hoàng Đế nhưng đi cùng với sự ân sủng đó cũng là bất lợi . Tuyệt Tình Thủy bề ngoài là một tiểu cô nương hoạt bát , luôn nói chuyện với người khác như vai vế ngang bằng . Nhưng ánh mắt sắc lạnh vừa nãy có thể nói , Tuyệt Tình Thủy cũng không hoàn toàn ngây thơ như vẻ bề ngoài.
"Vừa rồi Cửu cô nương có nói , Hầu Gia không muốn gặp ai kể cả Bệ Hạ , ai tới cũng đầu từ chối gặp . Vì thế nên..."
Cửu cô nương ? Cửu U Huyền !
Biết lý do vì sao bản thân bị người ta chặn lại , Tuyệt Tình Thủy càng âm trầm hơn.
"Nga , thì ra là vậy ! Trẫm không phải là người hẹp hòi nên không tính toán chuyện này nữa . Chỉ là không biết từ khi nào người trong Hầu Phủ lại đi nghe lời một người ngoài ?"
Giọng nói Tuyệt Tình Thủy có phần trở lên nghiêm nghị . Ai tên ám vệ kia cũng bắt đầu trở lên hốt hoảng vội quỳ xuống.
"Bệ Hạ , thứ tội , chuyện này cũng là do Hầu Gia phân phó !"
"Cho dù là Hoàng Thúc phân phó thì đã làm sao ? Trẫm là Hoàng Đế Thanh Hạm Quốc , cả cái Thanh Hạm Quốc này có chỗ nào Trẫm không được phép đi ? Hay là nói , hai người các ngươi cùng Cửu U Huyền kia đang có âm mưu tạo phản lật đổ Trẫm ?"