Buổi thượng triều hôm nay kết thúc trong sự căng thẳng . Tuyệt tình Thủy cùng Huyền Dạ tới Ngự Thư Phòng sử lý tấu chương.
Hai người không ai nói gì . Tuyệt tình Thủy ngày thường miệng không ngừng , lúc nãy cũng trở lên im re không nói nửa lời.
Xem ra nhưng lời của Trác Bái Từ cũng đã ảnh hưởng tới nàng không ít !
Không biết là qua bao lâu , Tuyệt Tình Thủy mới mở miệng nói chuyện.
"Chuyện Trác Gia mưu phản , đa tạ Hoàng Thúc đã giúp Trẫm tìm chứng cứ !"
"Bảo vệ Thanh Hạm Quốc là bổn phận của thần . Bệ Hạ không cần nói lời khách khí như vậy !"
"Cái đó...Những lời của Trác Bái Từ ngươi không cần để ý . Trẫm tin ngươi sẽ không bao giờ có ý định mưu phản !"
Tuyệt tình Thủy dè dặt nói . Nàng thật sự sợ hắn sẽ tức giận mà không nói chuyện với nàng nữa.
Nghĩ tới Huyền Dạ sẽ không nói chuyện với nàng nữa , Tuyệt Tình Thủy trong lòng có chút tủi thân.
"Hôm nay trên đại điện , những lời thân nói chắc hẳn Bệ Hạ cũng đã nghe rõ . Thần đối với hoàng vị vô cảm !"
Không gian lần nữa trở lại im lặng . Tâm trạng của mỗi người đều khác nhau . Nhưng có thể chắc chắn một điều là chỉ có một mình Tuyệt Tình Thủy tâm trạng nặng nề.
Ở một nơi khác , một người áo đen cung kính quỳ với cái bóng , không phải là một người nào đó ngồi đằng sau bức bình phong . Bóng của người đó im lên tấm bình phong.
Người sau tấm bình phong nghe người áo đen báo cáo lại , trâm tư một lát rồi mở miệng.
"Ngươi nói là , Trác Gia đã bị diệt ?!"
"Đúng vậy !"
"Haiz ! Thật đáng tiếc mà , mất một con cờ tốt như vậy !"
Người kia thờ dài một hơi nhưng lời nói tuyệt không có sự thương hại . Từ giọng nói có thể đoán ra được người kia là nam nhân , tuổi cũng không còn trẻ nữa.
Từ câu nói vừa rồi , có thể thấy Trác Bái Từ chẳng qua cũng chỉ là một quần cờ mà thôi !
"Tuyệt Tình Thủy cũng không yếu đuối như ta nghĩ ! Trước mặt bao nhiêu quan đại thân ra tay đâm Trác Bái Từ , cũng rất quyết đoán . Đúng là người do đích thân Huyền Dạ dậy dỗ !"
"Trác Bái Từ đã bị bại lộ , vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì ?"
"Ám binh bất động !"
Ánh nến lập lòe , khiến cho mọi thứ trong phòng trở lên mơ hồ . Có lẽ sắp tới một hồi âm mưu lớn sắp bắt đầu !
Từ sau ngày hôm đó , bên ngoài lẫn trong cung đều lan truyền một lời đồn.
Huyền Hầu Gia Huyền Hạ có ý đồ mưu phản . Toàn bộ Hoàng Tử, Công Chúa đều là do hắn giết nhằm chiếm Thanh Hạm Quốc . Còn về giữ mạng của Tuyệt Tình Thủy là do nàng không có bất kỳ sự hậu thuẫn nào , để dễ dàng thao túng triều chính.
Tuyệt Tình Thủy nghe xong không biết nên làm sao cho hợp lý . Trong lòng đem mười tám đời tổ tông Trác Gia ra hỏi thăm một lượt.
Trác Bái Từ chết tiệt , chết rồi cũng không để nàng yên !
"Chuyện này Hoàng Thúc biết chưa ?"
"Với thế lực của Hầu Gia , muốn không biết là chuyện rất khó !"
"Nói cũng đúng !"
Bây giờ phải làm gì mới tốt . Lời đồn này nếu cứ tiếp tục lan ra , chỉ sợ lòng dân không yên.
"Bệ Hạ , từ ngày hôm nay chi bằng người tự thân xử lí việc triều chính , lấy lại quyền lực , làm những việc một vị quân vương nên làm .Làm như vậy để nói cho thiên hạ biết , Thanh Hạm Quốc vẫn là của Tuyệt Thị !"
Hiện tại mọi quyền hành đều trong tay Huyền Dạ . Nếu không nói quá đáng nàng đúng thật cũng chỉ là tượng trưng cho có.
"Bệ Hạ , Huyền Hầu Gia cầu kiến !"
Nhắc tào tháo , tài tháo tới !
"Mau mời hắn vào !"
Có lẽ cách Tiểu Ngọc Tử nói là cách giải quyết ổn thỏa nhất . Ổn thỏa cả hai bên.