"Hoàng Thúc, nếu ngươi đã tiến cung , vừa hay gần tới giờ cơm trưa , chi bằng ở lại ăn cùng với Trẫm ?"
Ánh mắt Tuyệt Tình Thủy hiện lên vẻ mong chờ , y hệt như một hài tử mong nhận kẹo khiến người ta không nỡ từ chối.
Huyền Dạ gật đầu , Tuyệt Tình Thủy lập tức vui như mở hội , sai người chuẩn bị ngự thiện.
Đến sáng hôm sau , như mọi ngày Tuyệt Tình Thủy phải dậy sớm thượng triều . Nói là thượng triều nhưng thực chất nàng cũng chỉ là có mặt ở đấy cho có mà thôi , chứ mọi việc đều là do Huyền Dạ xử lý.
Ngồi trên long ỷ , đôi mắt Tuyệt Tình Thủy díu cả vào nhưng vẫn cố chống đỡ.
Tại sao cứ phải dậy sớm như vậy thượng triều chứ ?
"Ai nha !"
Đột nhiên trán truyền đến cảm giác đau nhức , các vị đại thần phía dưới nghe thấy tiếng kêu của nàng liền ngậm miệng không ai dám nói thêm gì nữa . Tiếng lột bộp vang lên , một viên dạ minh châu lăn từ phía trên xuống.
Tuyệt Tình Thủy đưa tay xoa trán . Cái trán đã đỏ ửng hết cả lên . Nàng bĩu môi không tình nguyện ngồi nghiêm chỉnh.
"Bệ Hạ , giờ thượng triều , ngồi thẳng lưng lên !"
Tiếng nói lạnh lùng của Huyền Dạ vang lên . Thực hiển nhiên là do hắn làm , nhưng không ai dám nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-phi-cua-minh-de/1850756/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.