Đường Mộ Dương là bị một trận tiếng khóc bừng tỉnh, trong lúc đầu óc vẫn chưa phản ứng kịp, thân thể đã bắt đầu hành động theo như trình tự quen thuộc.
Xoay người xuống giường, ôm lấy bảo bảo trên giường, đi ra gian ngoài. Toàn bộ động tác liền mạch lưu loát, nhẹ nhàng không hề đánh thức người đang còn ngủ say.
Gian phòng bên ngoài luôn được mở đèn, ánh đèn dìu dịu giúp cho việc từ phòng ngủ tối đen đi qua sẽ không kích thích đến thị giác.
Một tay nhẹ nhàng đu đưa, trấn an tiểu bảo bảo đang khóc, một tay sờ xuống dưới mông, mở tã ra. Quả nhiên, đã ướt đẫm.
Bảo bảo không thoải mái đá đá cặp chân nhỏ, ủy khuất dùng hai nắm tay nhỏ bé thịt thịt dụi hai mắt, ai nhìn thấy cũng đau lòng.
Trìu mến hôn lên trán bảo bảo,“Ngoan nào không khóc, cha thay tã cho con là ổn rồi.”
Từ trong giỏ lấy ra một miếng bông sạch, đặt vào trong tủ khử trùng, không chỉ có giúp tiêu độc sát trùng, còn mang theo độ ấm, để cho bảo bảo dùng thoải mái.
Nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện, nguyên lai tã của bảo bảo không phải là loại tã bình thường mà là loại sợi dùng trong sản xuất nội y. Một khối nho nhỏ, vừa đủ để bảo vệ hạ thân cho bảo bảo.
Nhìn nhìn hạ thân của bảo bảo, nguyên lai là một bé gái a! Trách không được hắn lại cẩn thận như thế.
Vú em cẩn thận tiêu độc cho tã xong, đổ chút nước ấm thấm ướt khăn, sau đó nhẹ nhàng lau hạ thể cho con gái cưng. Thu thập thỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-luu-manh-dich-ai-tinh-cong-luoc/1346065/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.