Suốt ngày vây quanh anh
☆ ☆ ☆
Tiếu Lang trơ mắt nhìn Vương Mân đi ra ngoài, có chút bất an ngồi trên ghế, trong lòng buồn bực nghĩ : ông nội Vương Mân tại sao lại lưu lại mỗi mình mình a? Năm mới năm me mà Vương Mân còn phải lo làm cái gì nữa?
Trong phòng tản ra một loại mùi hương tao nhã, không khí có chút nghiêm túc.
Ông nội Vương Mân đặt mấy quân cờ lên bàn cờ, có chút lơ đãng hỏi han “Cháu biết đánh cờ vây sao?”
Tiếu Lang thật thà trả lời “Dạ không.”
Ông nội giống như là biết chắc Tiếu Lang sẽ trả lời như vậy, chậm rãi tiếp tục nói “Vương Mân từ nhỏ liền chơi cờ với ông.”
Tiếu Lang kinh ngạc nói “A? Hóa ra Vương Mân còn biết đánh cả cờ vây sao?”
“Biết.” ông nội tiếp tục nói “Nó rất thông minh, học thứ gì cũng rất nhanh.”
Tại sao lại có cảm giác ngữ khí của lão gia gia có điểm như đang… khoe ra vậy?
Được rồi, là cháu nội của bản thân, thích khoe ra là bình thường a..
Tiếu Lang cũng kiêu ngạo (?) nói “Phải đó! Vương Mân rất lợi hại, trong trường học của tụi cháu rất nhiều người sùng bái cậu ấy!”
“Vậy sao?” tay đang cầm quân cờ của ông nội hơi khựng lại một chút, tâm tình tựa hồ như rất tốt hỏi “Nó ở trường học thế nào?”
Gì chứ, nói tới anh mình, Tiếu Lang liền bắt đầu thành nói lao, từ cuộc thi, thể thao cho tới ăn cơm ngủ nghỉ, mọi thứ đều kể ra không sót một chút, Tiếu Lang hưng phấn miêu tả cuộc sống phấn khích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-long-nu-bat-nu/1400329/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.