Bạch Vân Vân lại đến cho mưa xuống, cách lần trước đã mười một ngày. Trong lòng vô cùng lo lắng, nhưng chỉ phải làm tốt chuyện của mình sau mới đến tìm Cố Khanh Ngữ. Thật vất vả để bố trí xong trận mưa, nàng ta vội vã cưỡi mây đi về phía Danh Hoa hồ. Ở trên mây cao thoáng đảo qua, liền nhìn thấy Cố Khanh Ngôn cùng Cố Khanh Ngữ.
Cố Khanh Ngữ trên đầu mang phát quan màu bạc, mặc một bộ áo dài nguyệt sắc. Ống tay áo buông xuống trên đó thêu hình bát quái, vạt áo thêu hình tiên hạc, nhấc lên thập phần mềm nhẹ, gió thoáng thổi qua, một bộ dáng nhu thuận phiêu động.
Hắn chính là đang theo tiếng đàn của Cố Khanh Ngôn vui vẻ, tự tại nhảy múa, kỹ thuật ưu mỹ biến hóa, khi thì uyển chuyển, khi thì mãnh liệt. Vai đẹp như được vót, eo nhỏ buộc chặt, lưu loát như nước chảy không cản trở, như pháo hoa bất chợt tỏa sáng. (Đoạn này được chém không thương tiếc, bởi trình độ của tui có hạn thui {^^}nên các U thông cảm nhé.)
Bạch Vân Vân nhìn đến ngây người, giật mình đứng trong đám mây. Điệu múa này nàng ta thật quen thuộc, là một vị Long nữ nghìn năm trước đã sáng tạo ra, gọi là Trường Tín vũ, để ca ngợi phẩm cách chăm chỉ, trung thành tốt đẹp.
Bạch Vân Vân cũng múa được điệu vũ này, với lại từ nhỏ đến lớn đã nhìn không biết bao nhiêu lần. Lúc này cảm thấy thắt lưng Cố Khanh Ngữ như có sinh mệnh sống động, ngay cả Long nữ xinh đẹp, múa giỏi nhất Long tộc cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-long-duong-ca-xa-bao-bao/137523/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.