1.
Quay xong phân cảnh ban đêm trở về, đèn thư phòng của Thẩm Chiêu vẫn còn sáng.
Tôi cởi giày cao gót, cẩn thận bước chân rón rén.
Đột nhiên có tiếng vặn nắm cửa vang lên từ phía sau lưng, giọng đàn ông trầm trầm vang lên:
“Cô đã suy nghĩ xong chưa?”
Điều mà hắn nói đến chính là việc muốn tôi rời khỏi ngành giải trí và lui về ở nhà chuyên tâm hoàn thành bổn phận của một người vợ toàn thời gian.
Tôi dừng bước, quay lại nhìn hắn.
Thẩm Chiêu là thái tử gia nổi tiếng lạnh lùng khắp giới Bắc Kinh, ánh mắt hắn nhìn người lạnh lùng không có một tia ấm áp.
Đối với vị hôn thê là tôi cũng không có ngoại lệ.
Tôi đứng ngồi không yên*, hít một hơi thật sâu, hồi lâu mới mở miệng:
“Tôi không muốn từ bỏ sự nghiệp mà tôi đã cố gắng nhiều năm...”
(* 芒刺在背 [mángcìzàibèi]
Hán Việt là Mang si tại bối, nghĩa là đứng ngồi không yên, lo ngay ngáy, lo sốt vó, ruột như lửa đốt, lưng như chim chích...) /Mọi người thấy nên sửa thành như nào thì sát nghĩa nhất bảo tui nha!/
“Ồ!”
Đang nói giữa chừng tôi bị cắt ngang bởi tiếng cười chế nhạo của người đàn ông đó.
“Diễn viên phim khiêu dâm mà cũng được coi là một nghề nghiệp?”
Ánh mắt Thẩm Chiêu không có ý tốt nhìn lướt qua ngực và đùi tôi, đôi mắt hắn đầy vẻ châm chọc.
Tôi chết lặng.
Sau hàng chục giây im lặng, hắn buông một câu sau đó đóng sầm cửa lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-le-oa/2734159/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.