8.
Nửa tiếng sau, tôi về đến căn hộ riêng của mình.
Chị San và em gái trợ lý ngồi xổm ngoài cửa, hẳn là đã phải chờ tôi rất lâu.
“Chị Lê, chị... chị không sao chứ? Chị có đói không? Em đã mua Tiểu Long Bao chị thích nhất nè.”
小笼包 /xiǎo lóng bāo/ Tiểu Long Bao: là một loại màn thầu hấp (bánh bao) tại Giang Tô, Trung Quốc; đặc biệt gắn liền đến Vô Tích và Thượng Hải.
Em gái trợ lý cẩn thận hỏi tôi.
Tôi vô thức đáp mình ổn, nhưng sau ba lần nhập sai mật khẩu cửa, tôi đã suy sụp khóc lớn.
Trong đầu tôi tràn ngập câu nói của Thẩm Chiêu trước khi tôi rời đi:
“Đường Lê, chia tay tôi, công việc cô sẽ khó khăn hơn đấy.”
Tôi không dừng lại, quay đầu lại cũng không.
Hắn đá mạnh vào cửa, nói tôi thật tàn nhẫn.
Tôi không hiểu.
Tôi thực sự không hiểu, tại sao chúng tôi từng yêu nhau đến vậy, giờ đây lại trở nên như thế này?
Chị San đau khổ ngồi xuống ôm lấy tôi.
“Không sao đâu, Đường Lê, chúng ta không thể khóc.”
“Vứt đi được một kẻ khốn nạn, kịp thời tránh được hậu hoạn về sau, em phải vui vẻ lên chứ.”
Em gái trợ lý lấy khăn giấy, cuống cuồng lau nước mắt cho tôi, an ủi tôi mà em ấy cũng khóc theo.
Thấy hai người họ tràn đầy sự tức giận, đấu tranh vì sự bất công cho tôi, lòng tôi bỗng thấy ấm áp.
Phụ nữ đúng thật sự là sinh vật đẹp đẽ nhất thế gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-le-oa/2734148/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.