12.
Lần này Giang Đình là cố ý đến gặp tôi.
Bộ phim anh đang đóng, nữ chính đập tiền để vào đoàn, diễn xuất thảm tệ đến mức từ trên xuống dưới đoàn phim không ai nhìn nổi.
Vì vậy, anh đã giới thiệu tôi với đạo diễn.
Tôi rũ mắt xuống, có chút do dự.
Hôm nay đã định sẽ đi chợ với bà ngoại, bà đã hứa sẽ làm món thịt sốt cho tôi.
Lời từ chối còn chưa kịp nói ra miệng.
Dư quang thoáng nhìn thấy bà ngoại cầm giỏ trúc đi từ trong nhà ra, miệng bà cười tủm tỉm.
“Đi đi, Bảo Bảo.”
“Bà ngoại lớn tuổi rồi, công việc của con lại bận rộn không thường xuyên về nhà.”
“Nên đi quay phim nhiều hơn chút ha.”
“Để lúc nào nhớ con, bà ngoại sẽ mở TV lên xem, như vậy là gặp được con rồi không phải sao?”
Tâm tôi như thủy triều cuồn cuộn, tựa như hòn đá rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng, nổi lên từng gợn sóng.
“Đi sớm về sớm nha.”
Từng cánh hoa lê rơi xuống.
Bà ngoại chập chễnh đi ra khỏi sân, phất phất tay với tôi.
“Bà ngoại làm thịt sốt ở nhà chờ Bảo Bảo nha.”
Tôi không còn do dự nữa, đi cùng Giang Đình đến trường quay.
Trang điểm, thử vai, tất cả đều thuận lợi.
Nhưng tôi không hề nghĩ tới, lúc chuẩn bị kí hợp đồng, đột nhiên có người đẩy cửa xông vào, cướp đi cây bút trong tay tôi.
“Đường Lê, đừng làm loạn nữa, theo tôi về nhà.”
Bất quá chỉ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-le-oa/2734144/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.