Yên Lẫm hơi chau mày, “Vì sao?”
“Tần Húc Phi không có con.”
Sáu chữ ngắn ngủi, Yên Lẫm lập tức hiểu được ý tứ của Sử Tịnh Viên, y gật đầu, tiếp theo lại lắc đầu.
Tần quốc đại loạn mới ngừng, Tần Húc Phi còn chưa lập hậu, cũng vẫn chưa nạp cưới phi tần, tự nhiên không có con ruột nối dòng. Chỉ cần y vừa chết, Tần quốc thiếu người nối nghiệp, khó tránh sẽ rơi vào hỗn loạn. Nhưng mà, cho dù biết rõ như thế, ai có thể giết được Tần Húc Phi đây?
Yên Lẫm rất đỗi bất đắc dĩ. Vị Hoàng đế bệ hạ Tần quốc kia, võ công bản thân đã là thiên hạ ít có, trú quân kinh thành Tần quốc lại khá *** nhuệ, phòng thủ hoàng cung càng thêm không kẽ hở, nếu y có thể dễ dàng bị ám sát, đâu còn đến phiên Yên quốc động thủ? Nếu nói nhân y đi tuần…
Yên Lẫm cười lạnh lùng: “Mấy năm qua, ba quốc kia cho là có thể thừa cơ, nhiều lần muốn nhân khi y đi tuần xuống tay, lần nào không phải tặng mạng người uổng phí.”
Sử Tịnh Viên cũng cười khổ. Mấy năm nay, hảo thủ các quốc chết dưới tay Tần Húc Phi, ít nhất cũng có hơn trăm.
Ngoài mặt thoạt nhìn, Tần Húc Phi tùy hứng chuồn mất, một người thế đơn lực bạc, chính là cơ hội tốt để xuống tay. Nhưng phải làm thế nào mới có thể trong quốc cảnh Tần quốc, bí mật triệu tập nhiều cao thủ như vậy, bố trí cạm bẫy thập toàn, mà còn trước đó nắm giữ được hành tung của loại cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-5-phong-van-te-hoi/2447248/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.