Trong số những học trò Tiểu Lâu này, Phong Kính Tiết xem như nhẫn nại tốt nhất, trước khi được đủ tin tức, không muốn mở miệng nói chuyện nhất, nhưng giáo sư Trang nói cả buổi trời, vẫn không nói vấn đề mấu chốt nhất, y rốt cuộc hơi hết kiềm chế nổi, rất không lễ phép mà kêu giáo sư một tiếng: “Vậy A Hán rốt cuộc thế nào rồi?”
“Tình huống của trò ấy hiện tại, rất đặc thù…”
Giáo sư Trang bất đắc dĩ buông tay: “Trước kia chưa từng xuất hiện tình huống kiểu này. Chưa từng có ai…”
Ông thở dài một hơi.
Mỗi một thời không độc lập, hệ số ổn định thời không đều là tùy cơ. Mà thời không có thể phá tan vách ngăn, cho họ xuyên qua để tiến hành dạy học, hệ số ổn định trái lại tự nhiên đều khá thấp, nếu không họ cũng chẳng xé được lỗ hổng kia.
Cho nên, thời không hiện tại họ ở, trên bản chất khá dễ dàng bị quấy nhiễu, lấy lực lượng cá nhân của họ, thậm chí cũng có thể có ảnh hưởng. Nhưng cũng chưa từng có học sinh nào nghĩ đến chuyện phải thử dùng *** thần lực một thân mình, đi dao động sự ổn định của thời không, đi dẫn phát thời không loạn lưu yếu ớt.
Không ai *** thần lực cường hãn đến như A Hán là một chuyện, quan trọng hơn là, căn bản chẳng ai lại lấy căn nguyên sinh mệnh bản thân làm giá, để chơi trò này.
Họ cơ hồ là thân bất tử, nhưng không hề có nghĩa là, họ sẽ không biết sợ hãi tiêu vong.
Giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-5-phong-van-te-hoi/2447205/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.