Nghe Yên Lẫm nói, Dung Khiêm chỉ mỉm cười.
Phương Khinh Trần uể oải nói: “Chỉ là ta nhìn không vừa thôi, chưa biết chừng bản thân y kỳ thật thích thú lắm ấy, ngươi khỏi cần quá áy náy, cũng khỏi cần cảm kích ta nhiều, dù sao sáng mai ta phải đi rồi. Nếu muốn tỏ vẻ cảm kích thì buổi tối cuối cùng này, cho ta sống yên ổn một lúc đi, Hoàng đế bệ hạ có thể thay ta ngăn toàn bộ khách quý đến thăm Dung đại quốc công của các ngươi ngoài Thanh Hoa cung không?”
Yên Lẫm và Dung Khiêm nhìn nhau cười, mới nói: “Hôm nay ta ở lại đây, chính bởi vì Dung tướng đã dặn dò, vô luận thế nào, phải giữ cho Thanh Hoa cung một ngày thanh tĩnh.”
Phương Khinh Trần khẽ hừ một tiếng, chẳng mảy may có ý cảm kích. Đại Yên quốc Hoàng đế ngươi tọa trấn ngăn cản nơi này, nào phải vì thanh tịnh của ta, đau lòng Dung tướng nhà ngươi tự dưng bị liên lụy mới là chân tướng ấy.
Mấy ngày nay cuộc sống của Phương Khinh Trần thật sự cực kỳ không thoải mái. Chẳng những bản thân y bị Phong Kính Tiết túm lấy chỉnh ác một trận, còn không ngừng bị rất nhiều người quấy rầy. Từ sau khi tin tức Phương Khinh Trần là bằng hữu của Dung Khiêm, đang làm khách tại Thanh Hoa cung truyền ra, cả triều văn võ đều náo động. Những trọng thần thân phận đủ cao quý đó, giơ lá cờ thăm hỏi Dung Khiêm, thay phiên chạy vào Thanh Hoa cung, ngay cả vài vị phi tử địa vị tôn quý trong cung, cũng cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-5-phong-van-te-hoi/2447045/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.