Tần Húc Phi cau mày, ngóng nhìn bóng dáng Phương Khinh Trần giây lát biến mất, trên trán cuối cùng ẩn ẩn vẻ buồn rầu.
Liễu Hằng thấp giọng hỏi: “Chuyện gì xảy ra đây?”
Tần Húc Phi khẽ thở dài một tiếng.
“Ngươi biết, võ công của y vốn trên ta, chỉ là hiện tại, y lại đã không thể chính diện thắng ta nữa.”
“Y…”
“Dư độc trong thân thể y chưa hết, kiếm thương cũng thường tái phát, đến bây giờ đã thương tổn nghiêm trọng thân thể y. Tuy rằng võ công tạo nghệ của y vẫn cao hơn ta, tình hình thân thể y lại đã kém xa. Dưới tình hình thế này, chúng ta đọ bao nhiêu lần, cũng chỉ là ngang tay.”
Tần Húc Phi nhíu mày.
“A Hằng, thật kỳ quái, trước kia ta coi y là đại địch bình sinh, biết rõ võ công kém y một bậc, lại cứ quyết không chịu phục, tâm tâm niệm niệm chỉ mong thắng y. Nhưng hiện tại, y đã không thắng được ta, ta lại chẳng hề cảm thấy cao hứng.”
Liễu Hằng trầm mặc một lúc, mới vòng vèo an ủi y: “Chỉ là giao thủ công bằng không thể thủ thắng thôi, nếu thật sa trường quyết sinh tử, khôn khéo bách biến, thủ đoạn khó lường như y, thật sự đối đầu với ngài, trên cơ bản ngài vẫn là có bại vô thắng.”
Tần Húc Phi lắc đầu: “Đúng vậy, y thông minh hơn ta, cơ biến hơn ta, giỏi giang hơn ta, thế nhưng, cho dù y có muôn vàn thủ đoạn thì thế nào? Hiện tại, sợ là y chẳng dùng được một loại với ta.”
Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-5-phong-van-te-hoi/2447002/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.