Địch Nhất vẫn ẩn trong chỗ tối.
Y nhìn Dung Khiêm ngã xuống, nhìn Yên Lẫm điên cuồng kêu gào, nhìn thiếu niên mặc kệ là đêm tối bị tập kích hay trường săn hành thích đều không mất trấn định kia, hiện tại hoảng hốt thất thố như thể một hài tử vô trợ. Y nghe tiếng hô hoán kia vỡ vụn kinh khủng, nhìn máu tươi của yết hầu bị xé không chịu khống chế rơi lên áo lên trán Dung Khiêm, nhìn mà đau lòng.
Song y vẫn nhẫn nại chờ đợi. Cho đến khi những hộ vệ rải rác tứ phương kia, cao hứng phấn chấn mang theo con mồi quay lại tìm kiếm quân chủ của họ.
Y nhìn họ chợt trông thấy cục diện như vậy, không ai không biến sắc. Y nhìn mấy hộ vệ muốn di chuyển hoặc xem xét thân thể Dung Khiêm, kết quả chỉ hơi dùng sức, liền nghe thấy tiếng khủng bố do xương cốt phát ra và nhìn thấy góc độ vặn vẹo quỷ dị của tứ chi sau khi chịu lực, mỗi người mặt lộ vẻ hoảng sợ.
Lúc này Yên Lẫm thân thể mỏi mệt vô lực, *** thần bị chấn động nặng nề, nhất thời kiệt sức rã rời, khiến y tạm thời vô lực nắm giữ đại cục và ra lệnh.
Mấy thị vệ trưởng thân phận khá cao thương lượng qua vài câu, một người phi ngựa rời đi, không lâu sau liền từ trong nha môn ty hành liệp thường trú ngoài trường săn, dẫn một cỗ xe ngựa rộng rãi hoa lệ lại đây.
Cũng may đến trường săn này du săn đều là con em quyền quý, trong nha môn ty hành liệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-5-phong-van-te-hoi/2446873/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.