Hắc y thủ lĩnh đưa cho Triệu Vong Trần mấy phong thư: “Đây là y viết cho đám Trác Lăng Vân Tiêu Viễn Phong. Nội dung nói y đã nhận ra mọi người một mực giấu y, âm thầm nghiên cứu việc tôn y làm đế. Y nói y chưa từng có tâm xưng đế mưu nghịch, cũng không muốn lầm lỡ mọi người, cho nên chỉ đành phiêu nhiên rời đi, để tỏ thành tâm.”
Triệu Vong Trần nhận thư, vẻ mặt đờ đẫn.
“Phong thư này có thể giải thích sự mất tích của y, bởi vì động cơ này là việc vô cùng ẩn mật không thể cho người biết, vậy nên thế lực các phương cũng không dám đi tìm y một cách trắng trợn. Cuối cùng công khai tuyên bố, chỉ có thể là Phương hầu công thành lui thân, ẩn dật với đời mà thôi. Đương nhiên, nếu ngươi không yên tâm, có thể mở hết mỗi phong ra xem. Chẳng qua, để phòng ngừa mọi người chưa từ bỏ ý định, vẫn sẽ đi tìm y, cho nên, ngươi tốt nhất ngâm mấy ngày hẵng công khai thư. Dù sao y luôn ru rú trong nhà, nhất thời một lúc không lộ mặt, cũng sẽ không có ai quá kỳ quái. Đợi khi thật sự không thể giấu được, ngươi lại lấy thư ra. Ngươi là đồ đệ của y, chỉ cần nói đây là an bài của y, người khác sẽ không thể trách ngươi. Mà thời gian trôi qua càng lâu, khả năng mọi người sẽ liên thủ đi tìm y càng thấp, ngươi cũng sẽ càng an toàn.”
Triệu Vong Trần thấp giọng cười thảm: “Y thật sự đã tính toán hết cả.”
Hắc y thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-5-phong-van-te-hoi/2446841/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.