Qua đi, đều đã qua đi cả.
Trên đỉnh núi, Phương Khinh Trần lại đem ánh mắt một lần nữa chuyển lên phía trên hoàng cung, bên môi lướt qua ý cười nhạt như tơ liễu.
Tại Sở quốc, thời đại của Tần Húc Phi, đã kết thúc. Người Sở cuối cùng sắp sửa tự mình nắm giữ quốc gia này, hiện tại tâm tư của y cũng nên đặt trên vấn đề mới.
Thế lực của người Tần đã lui toàn bộ khỏi những vị trí quan trọng, non nửa quyền bính còn lại, Liễu Hằng cũng sẽ rất nhanh chóng nhất nhất bàn giao.
Như vậy, triều đình Sở quốc nên đại loạn một trận nhỉ. Các chư hầu phương nam, sợ cũng phải hơi ngồi không yên. Miếng bánh ngọt bự này, phải chia thế nào đây?
Đây thật là một sự tình rất thú vị, rất có tính khiêu chiến với tất cả mọi người.
Tần Húc Phi nói không sai.
Lần trước y tám ngày khởi binh, phân phân loạn loạn chỉ giới hạn trong khu vực kinh thành và lân cận, hơn nữa hành sự bí ẩn, mọi người đều vẫn không quá rõ là chuyện gì xảy ra. Bởi vậy tuy rằng cũng có rối loạn bất mãn, chung quy khá là nhỏ.
Mà Tần quân còn lại đã giương rõ cờ hiệu cứu Tần, phải từ Sở quốc các nơi tụ tập đến kinh thành. Quan trọng hơn là, họ cần mau chóng thu vét quân nhu lương thảo mới chuẩn bị được, sắp sửa đưa đến Tần quốc.
Vốn loại điều động quân đội, chuẩn bị chiến sự của hơn mười vạn người này, là thuộc về đại chiến dịch cấp bậc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-5-phong-van-te-hoi/2446807/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.