Mọi người dưới lầu ồ lên, nam tử đến từ phương xa kia cũng líu cả lưỡi: “Đây, đây, đây chính là bà chủ của các cô?”
“Phải, vốn hôm nay là ở bên trên tương thân.” Thôn cô châm trà cũng có phần kinh sợ. Bao lâu nay, Thanh Cô đều là hòa hòa khí khí, bộ dáng cường hãn hung ác như vậy đã lâu lắm không thấy.
Nam tử lại cười ha ha: “Thú vị lắm, không thể ngờ kinh thành lại xuất hiện nhân vật thú vị như vậy. Đáng tiếc ta có công vụ trong người, bằng không náo nhiệt này nhất định xem thêm một lúc.” Hắn nói xong, đưa tay bưng trà lên uống một ngụm to cạn sạch, ném một xâu tiền trên bàn, cưỡi ngựa đi thẳng.
Mà ở trên lầu, Thanh Cô đóng cửa sổ ngẩn ra một hồi, thở hổn hển mấy hơi, lúc này mới nói với bà mối Vương còn bảo trì trạng thái sững sờ: “Dì Vương, làm phiền dì, lần sau khi làm mai, hãy nói rõ giúp con. Trà lâu này không phải của con, là của Dung đại ca. Con chỉ giúp huynh ấy quản lý thôi, nếu như người khác vẫn chịu…”
“Đương nhiên không chịu rồi…” Bà mối Vương lúc này mới hồi phục *** thần, giậm chân mắng to: “Cứ bằng diện mạo này, tuổi tác này của ngươi, trà lâu này không phải của ngươi, ai chịu kết thân với ngươi. Ngươi về sau đừng tới tìm ta, thật là xui xẻo…” Bà ta nổi giận đùng đùng, tung cửa đi mất, bản thân Thanh Cô ở trong phòng lẳng lặng đứng một lúc, mới ra khỏi phòng, đi đến gian nhã bên cạnh, khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-5-phong-van-te-hoi/2446553/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.