Đời thứ hai, y vì nàng thu hết phong mang. Dùng tên Phương Khinh Trần, y ở lại bên cạnh nàng.
Trước hoa dưới trăng, hai tâm gắn bó. Nàng và y phù hợp đến thiên y vô phùng.
Đời đầu tiên, nàng ấy quá nhỏ, y cũng quá nhỏ, y còn không thể không làm vệ sĩ, làm sư phụ, làm ca ca, sự thân mật giữa hai người, lẫn lộn quá nhiều, sớm chẳng thể nói rõ là tình thân hay là tình yêu giữa phu thê.
Đời này, y mới lần đầu tiên hiểu được, nhiệt luyến tình nồng thuần túy giữa nam nữ đó phải khiến người say mê như thế nào. Mỗi một câu, mỗi một ánh mắt, đều làm hai người khoái lạc đến mức phảng phất đang bay trên mây. Hạnh phúc của một người trở thành của hai người, đau khổ của một người hai người chia sẻ là có thể giảm một nửa.
Tình yêu, thì ra là thứ tốt đẹp như thế.
Bởi vì yêu, liền muốn nàng được tốt. Sự khó xử của y, sẽ không để nàng nhìn thấy. Sự căm thù của trọng thần trong triều, khó dễ của thái hậu trong cung, đám nam nhân thị sủng có tâm âm thầm tính kế, với y, chẳng qua là mây là sương, phất tay liền tiêu tan sạch. Cho dù nàng bận quốc sự, tuần tra tứ phương, hai người xa cách lâu dài, y cũng có thể tự vui vẻ, thong thả sống yên. Từng lần minh đao ám tiễn, từng hồi mưu hại trong tối đó, y coi như điều hòa cuộc sống, nhẹ nhàng tiện tay hóa giải rất nhiều, bất quá đổi nụ cười thong dong của y.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-5-phong-van-te-hoi/2446504/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.