Sấp ngửa giãy giụa từ dưới khe suối bò lên bờ, trong gió lạnh, thân thể thiếu niên ướt mem lạnh run.
Ngẩng đầu nhìn, nắng gắt khắp trời, lại chẳng cảm thấy một chút ấm áp. Cúi đầu, dung nhan chiếu ra dưới khe suối, xám xịt hầu như không giống người sống.
Thiếu niên đôi môi tím tái, thân thể run rẩy, tiếp tục tập tễnh bước về phía trước.
Bàn chân trần đã mài ra những nốt chai rất dày, đi trên con đường nhấp nhô, không còn chảy máu chảy mủ, đau đến chết đi sống lại như trước kia nữa.
Thân thể gầy yếu đã thích ứng với quần áo rách nát, những nhánh cây sắc nhọn cùng núi đá sắc bén, những vết thương chồng chất trên người, cũ vừa khỏi thì lại thêm mới, dần dần đã thành quen, cũng liền không để ý nữa.
Duy nhất xua không đi vĩnh viễn không thể thích ứng, chỉ là cảm giác đói khát.
Đói lâu quá rồi, chỉ cảm thấy cả ***g ngực khoang bụng đều trống rỗng, như động không đáy, kêu gào yêu cầu lấp đầy đồ ăn, trống rỗng dường như cả ngũ tạng cũng chẳng còn. Cảm giác trống rỗng đó, khiến người phát điên. Nó sẽ thúc hủy tất cả tình cảm, lý trí, đạo đức của nhân loại, khiến người ta nhận thức rõ ràng rằng từ một người sống sờ sờ, biến thành thú vật vô tình, hóa ra có thể dễ dàng như vậy, đơn giản như vậy.
Thiếu niên toàn thân trên dưới chỉ khoác một kiện xiêm y rách nát này, giờ đây đôi mắt đỏ tươi, như sói như thú, không giống người.
Trừ khát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-5-phong-van-te-hoi/2446449/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.