Lư phu nhân thăm viếng xong, lên đường rời đi, trước sau miếu Lư công lại là một trận vội vàng. Mặc dù đại bộ phận nam nhân không dám đi lên phía trước đụng chạm xa giá của Lư phu nhân, lại vẫn xếp hàng chỉnh tề, chỉ chờ Lư phu nhân vừa lên xe, buông màn xe, họ lập tức chạy ra xếp thành đội ngũ tiễn đưa tốt nhất, lấy tư thái khiêm cung nhất, biểu thị kính ý của mình.
Mọi người trong trong ngoài ngoài bận rộn la hét, mặc dù Lư phu nhân sẽ không nhìn họ, cũng người người chỉnh lại áo mũ, chỉ sợ có chỗ thất nghi.
Mọi người bận bận bịu bịu, nhỏ giọng dặn dò nhau các loại lễ tiết quy củ, không ai chú ý đến tên ăn mày điên vừa rồi còn bị đánh bẹp dí dưới đất kia.
Lư Đông Ly lẳng lặng lắng nghe tiếng huyên náo trong trong ngoài ngoài.
Y hiện giờ, miệng không thể nói, mắt khó nhìn vật, cũng chỉ còn lại đôi tai, còn coi như có thể nghe được động tĩnh bình thường.
Trong náo nhiệt vinh quang như thế, thê nhi của y đang từng bước rời xa y, xa gang tấc, cách một tường, y gọi không ra, đuổi không được, nhận không thể.
Nhiều năm ly biệt, nhiều năm giày vò, thê tử của y rốt cuộc đã tiều tụy gầy gò chừng nào? Bao nhiêu năm chưa từng tận trách nhiệm phụ thân, hài tử của y hiện giờ đã lớn thành dáng dấp nào?
Y liều mạng cắn răng, nắm chặt hai nắm tay, lại không thể khắc chế toàn thân run rẩy từ rất nhẹ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-4-phong-trung-kinh-tiet/3008066/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.