Lúc Lư Đông Ly tỉnh lại, hết thảy đã lắng xuống, y không thể làm gì được nữa.
“Đại soái, chúng tôi đã giết thế thân kia, hồi báo Mông tướng quân, nói Đại soái ngài nghe khâm sai đến, đoán biết thánh chỉ tất có trừng phạt, không chịu nhục trước người nữa, cho nên tự tận mà chết rồi.”
“Họ đã nghiệm thi thể, không nhìn ra có vấn đề gì.”
“Cũng chẳng có ai hoài nghi, mấy ngày qua Đại soái thương tâm như vậy, mọi người đều lo Đại soái sẽ nghĩ quẩn mà tự tận, cho nên như bây giờ không ai cảm thấy đặc biệt bất ngờ.”
“Đại soái, ngài yên tâm, Phong tướng quân nói, y đã không ngừng an bài giúp ngài, với phu nhân thiếu gia cũng sớm phái người bảo hộ thích đáng, mọi người sẽ có cơ hội gặp lại.”
“Đại soái, Phong tướng quân muốn chúng tôi nói với ngài, ngài nhất định phải tiếp tục sống tốt, chỉ có sống tiếp, mới có thể có cơ hội sửa án, chỉ có sống tiếp, mới có thể thay y báo thù, nếu ngài cảm thấy có lỗi với y, thì nhất định phải sống tiếp.”
“Đại soái, Mông tướng quân hiện tại tiếp quản toàn quân, lấy thân phận phó soái, thay mặt nắm giữ chư vụ, để phòng vạn nhất, không thể giấu ngài trong Định Viễn quan mãi, ngày mai chúng tôi sẽ nghĩ cách lén đưa ngài ra ngoài.”
“Đại soái, thứ cho chúng tôi tạm thời không thể bảo vệ bên cạnh. Sau khi xuất quan, ngài cứ đến Đồng Thành gần Định Viễn quan nhất, tìm đại thủ lĩnh hành thương Khúc Đạo Viễn nơi đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-4-phong-trung-kinh-tiet/3008059/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.