Trong phủ Thụy vương, náo nhiệt phồn hoa đã đến cực điểm, nhị tiến cung vừa lên sâu khấu, cũng sớm đã diễn đến lúc cao trào.
Một tịnh một đán một sinh, đều là những đào kép nổi danh kinh thành, lúc này thi triển hết khả năng, quả nhiên là ca có thể nứt đá.
Ba người, một câu đuổi một câu, một câu nhanh như một câu, từng tiếng xướng lên bên dưới khen hay không ngớt.
Từ Diên Chiêu kia mới sang sảng nói một tiếng: “Đây đều là những trung thần lương tướng tiền triều.” Dương Tam đã theo tiếng mà xướng: “Trung lương nào lại có hạ trường.”
Thụy vương vốn đứng dựa song, ánh mắt vừa vặn nhìn sân khấu lớn ngoài cửa sổ náo nhiệt vô cùng, lại vẫn nhìn mà không thấy, nghe mà không thấy.
Song hai câu này lại rõ rõ ràng ràng truyền vào tai, lại khiến y bỗng dưng chấn động, ánh mắt hơi động, bên tai lại nghe thấy trong tiếng náo nhiệt, Lý Diễm Phi kia đang bi ai khẩn cầu: “Có hạ trường đến không có hạ trường, lại nghe ai gia…”
“Lư Đông Ly và Phong Kính Tiết, đều là người có công, bề tôi trung lương của Đại Triệu ta.” Thanh âm thoáng có ý tiếc nuối của Lục Trạch Vi đúng lúc từ phía sau truyền đến.
Phân tranh dây dưa trên sân khấu, tình cảm quân thần trên sân khấu, tức khắc đã quay về một thế giới xa xôi khác.
“Ta biết họ là trung lương, ta biết họ có công lao, ta biết nếu ta có được đại vị, có thể có thần tử như vậy tương trợ, tất sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-4-phong-trung-kinh-tiet/3008030/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.