Lư Đông Ly và Phong Kính Tiết cực kỳ thân cận nên cũng không ngại hiềm nghi, lúc cùng tiệc cũng bảo Tô Uyển Trinh ngồi chung.
Tô Uyển Trinh vốn chỉ định ăn tùy ý một chút rồi lấy cớ chăm con để rời khỏi, các nam nhân tụ tập một chỗ, nếu có nữ nhân ở bên cạnh, chung quy sẽ không được tự nhiên.
Nào ngờ Phong Kính Tiết hưng trí cực cao, rượu đến là cạn, rượu trên bàn quá nửa là y uống, sau đó uống đến hơi mơ hồ, đầu óc choáng váng kêu buồn ngủ.
Lư Đông Ly đương nhiên biết tửu lượng của y không chỉ như thế, nhưng cũng chẳng vạch trần.
Từ sau khi về nhà, y đã bảo Uyển Trinh thu dọn một gian đơn độc trong nhà làm phòng khách cho Phong Kính Tiết, mặc dù cái tên luôn được chúng *** phủng nguyệt, vĩnh viễn không lo không có chỗ đi kia, e rằng dù là một lần cũng chẳng đến, nhưng y lại muốn bảo đảm, vô luận ngày nào, chỉ cần Phong Kính Tiết gõ cửa nhà này, thì nhất định phải có một gian phòng chỉ thuộc về y, cho y nghỉ ngơi.
Lúc này liền tiến đến kéo Phong Kính Tiết dậy, đưa y về phòng.
Vào phòng, Phong Kính Tiết chẳng thèm cởi áo, trực tiếp nhào lên giường, vươn vai, từ nội tâm thở dài một tiếng: “Cuối cùng cũng có thể không bị quấy nhiễu ngủ một giấc.”
Lư Đông Ly nhìn y một cái như cười mà không, mới đẩy cửa ra ngoài.
Thế mà kỳ vọng tốt đẹp là được ngủ một giấc ngon lành của Phong Kính Tiết lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-4-phong-trung-kinh-tiet/3008004/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.